Chương Duệ Dung chính là ngọn cỏ mà Trương Dương nói, nhớ thương ngọn cỏ này không chỉ có Thường Lăng Phong, mấy thanh niên của phòng chiêu thương, phòng cải cách xí nghiệp cũng đều có ý với cô ta, thường ngày, tranh nhau xum xoe cô ta, từ sau khi cô ta tới đây đã thay thế vị trí của Chu Hiểu Vân trước kia, cái này cũng khó trách, Chu Hiểu Vân hiện tại là danh hoa đã có chút, ai cũng biết rằng quan hệ giữa cô ta và Tô Cường trên cơ bản đã được xác định, chẳng có ai biết khó mà còn tiến. Nhưng rất nhanh các chàng trai liền phát hiện Chương Duệ Dung và Chu Hiểu Vân có hai loại tính cách hoàn toàn khác nhau, từ Trương Dương và Thường Lăng Phong ra, cô ta rất lạnh nhạt đối với những người khác, cảm giác mà nha đầu này tạo cho người ta là quá thanh cao, quá cô ngạo, sau khi liên tiếp chạm phải đinh, đám thanh niên này cũng dần dần buông bỏ ý định theo đuổi cô ta.
Thường Lăng Phong sợ Trương Dương tiếp tục ăn nói linh tinh, liền đứng dậy cáo từ. Chương Duệ Dung giao văn kiện cho Trương Dương, sau đó cũng lặng lẽ đứng một bên.
Trương Dương có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên: "Cô còn có việc gì à?"
"Chuyện lần trước tôi nói với anh đó!"
"Chuyện gì cơ?" Trương đại quan nhân mặt đầy vẻ mê hoặc.
Chương Duệ Dung nói: "Chuyện lần trước tôi đã nói với anh ý!"
"Nhưng là chuyện gì cơ?"
Chương Duệ Dung có chút quýnh lên: "Con người anh sao mà dễ quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058270/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.