Trương Dương rất có đồng cảm, hắn nói nhỏ: "Vấn đề của Giang Thành thực sự là quá nhiều, chủ nhiệm phòng chiêu thương Đổng Hồng Ngọc cũng bởi vì tham ô và sử dụng công quỹ mà bị song quy rồi, em nói xem, một Giang Thành nho nhỏ sao lại nhiều tham quan ô lại như vậy nhỉ?"
Tần Thanh nói: "Đa số cán bộ vẫn tốt, những người mà anh thấy chẳng qua là một bộ phận sâu mọt mà thôi!"
"Một con sâu làm rầu nồi canh, em đừng coi thường một bộ phận sâu mọt này, bọn chúng đã hạ uy tín của những cán bộ chúng ta xuống rất thấp đó."
Tần Thanh nói: "Muốn đề thăng địa vị của cán bộ trong mắt những người dân thì phải làm từ bản thân mình, chỉ có giữ nghiên bản thân, thật lòng thật ý làm việc cho lão bách tính mới có thể khiến bọn họ dần dần khôi phục lại lòng tin của họ đối với những cán bộ chúng ta."
Trương Dương không có loại tư tưởng cao độ như Tần Thanh, có điều hắn căm thù bọn quan tham ô tới tận xương tủy, những cán bộ này so với bọn trộm cắp còn đáng ghét hơn, bọn chúng đã phụ lòng tin của lão bách tính.
Trương Dương đang chuẩn bị nói tiếp thì đột nhiên phát hiện ở nơi xa xa có ánh đèn nhấp nhánh, nếu như là người bình thường thì sẽ không chú ý, nhưng Trương Dương thì khác, phản ứng của hắn đối với xung quanh vô cùng mẫn cảm, anh dõi mắt nhìn thì thấy ở đằng xa một đôi nam nữ đang chụp ảnh, trong suối nước nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058244/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.