Tối hôm đó, Giang Lạc và Samuel lặng lẽ rời khỏi Đại Chiêu Tự.
Sáng hôm sau, khi Túc Mệnh Nhân đến thăm chân thần lần nữa, thứ mà hắn ta đợi được lại là ngôi miếu trống không.
Khi Đại Chiêu Tự đang rối loạn, Giang Lạc đã lên máy bay ra nước ngoài.
Vé máy bay là do Giang Lạc nhờ người mua, tiện thể làm cho Trì Vưu một giấy tờ tùy thân tạm thời.
Trên máy bay, Giang Lạc ngồi ở ghế cạnh cửa sổ, Trì Vưu ngồi ở giữa. Ác Quỷ mặc vest chỉnh tề, hai chân bắt chéo, mũi giày da khẽ lắc lư, lộ ra chút mất kiên nhẫn, bởi vì bên cạnh anh, còn có một chỗ ngồi khác đang chờ khách đến.
Đây là khoang phổ thông ba người ngồi cạnh nhau.
Giang Lạc quấn chặt chăn được tiếp viên hàng không đưa, thoải mái co mình trong góc ghế, thấy vẻ mặt của Trì Vưu, cậu cười xong liền nghiêm túc đặt ra quy tắc: “Trì Vưu, bây giờ là xã hội pháp quyền, trên đường đi nếu anh dám làm bị thương người khác, chúng ta về nhà thẳng luôn, khỏi chơi nữa.”
Ác Quỷ dựa người ra sau, đôi mắt đen nhánh nửa cười nửa không nhìn cậu.
Giang Lạc nhướn mày đối mắt.
Vẻ mặt mất kiên nhẫn trên mặt Ác Quỷ thực sự đã bớt đi một chút, trở nên điềm nhiên tự tại. Anh thậm chí còn rút một tờ báo ra đọc, nhàn nhã nói: “Khoang phổ thông, ừm?”
"Ai bảo tôi không có tiền?" Giang Lạc trùm chăn lên đầu, “Tôi ngủ trước đây, sắp đến nơi thì gọi tôi dậy.”
Tối qua bận rộn nửa đêm, Giang Lạc buồn ngủ không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704106/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.