Dựa vào một bức ảnh chụp màn hình, Giang Lạc đã lừa được vài bao lì xì lớn.
Nhóm chat cười điên cuồng, ghép bức ảnh đó với nhiều dòng chữ khác nhau để tạo thành các biểu tượng cảm xúc với ý nghĩa khác nhau. Giang Lạc cười nhìn họ làm loạn, trở lại Wechat hỏi Trì Vưu: [Sướng không?]
Phản hồi của Trì Vưu là một vài bao lì xì tượng trưng cho sự châm biếm thầm lặng.
Giang Lạc khách đến không từ, nhận hết tất cả: [Những đồng tiền này là tiền thật chứ?]
[Bạn học Giang thân mến, ngoài tiền âm phủ ra, tôi còn rất rất nhiều tiền,] Trì Vưu chậm rãi nói, [Đủ để đưa em đi bất cứ nơi nào trên thế giới để hưởng thụ cuộc sống.]
Giang Lạc hiểu được ám chỉ của người đàn ông: [Anh muốn đi du lịch với tôi?]
Ác Quỷ nói: [Tôi chỉ muốn cùng em trải qua nửa tháng nữa.]
Trì Vưu rất không hài lòng với hình ảnh yếu ớt kéo lê mà anh đã để lại cho Giang Lạc trong cuộc chạy trốn ở Đại Vũ Sơn. Anh muốn dùng hình ảnh mạnh mẽ hoàn hảo để thay thế sự lâm vào tình cảnh khó khăn trước đó.
Nhưng Trì Vưu chưa từng nói với bất kỳ ai rằng, khi anh mở mắt ra và thấy mình vẫn còn sống, khi anh thấy Giang Lạc mệt mỏi bảo vệ anh bên cạnh, một cảm xúc vô cùng xa lạ chưa từng có đã dâng lên trong lòng anh, cảm xúc đó tinh tế và kỳ lạ, dường như gọi là thỏa mãn, cũng dường như là cảm giác an toàn.
Trì Vưu chưa từng nghĩ rằng mình sau khi mất ý thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704105/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.