Người Trì gia có nốt ruồi trên mũi bị cậu chỉ điểm, suýt chút nữa đã để lộ chân tướng. 
Nhưng vẻ bài xích thoáng qua trên gương mặt gã vẫn bị Giang Lạc nhạy bén bắt được. Ý cười lóe lên trong mắt Giang Lạc, cậu lại cố ý ho khan hai tiếng, ý đồ xấu giữa lông mày suýt nữa không giấu được: "Anh trai này không muốn ăn sao? Kỳ lạ thật đấy, món cá chình máu tốt như vậy mà lại có người không muốn ăn, chẳng lẽ họng của anh cũng không tốt à?" 
Những người khác nghe thấy vậy thì ánh mắt lập tức hướng về phía người Trì gia. Thuyền trưởng cũng nhìn qua với sự nghi hoặc trong mắt. Bị nhiều người nhìn như vậy, người của Trì gia chỉ có thể ráng nở một nụ cười méo xẹo: "Cá chình máu quý giá như thế mà cổ họng chỉ rát chút thôi, cậu ráng thêm một tí nữa là được." 
Giang Lạc cau mày lại, không vui nói: "Anh muốn tôi phải ăn dù cho bản thân mình không thoải mái hay sao? Tôi đã nói họng của tôi đang rất đau, anh có ý gì?" 
Giang Lạc liếc nhìn chỗ ngồi cuối cùng ở bàn ăn, mất kiên nhẫn nói: "Tôi đã nói tặng cho anh thì chắc chắn tôi sẽ tặng. Giờ không ăn được thì vẫn còn mẻ thử hai, mẻ thứ hai không được thì để sang năm, một khi tôi muốn ăn thì lúc nào mà chả được? Anh đừng khách sáo với tôi, thuyền trưởng nói xem có phải không?" 
Thuyền trưởng đã từng gặp rất nhiều người giàu, Giang Lạc tùy hứng lúc này trong mắt ông ta chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/3536588/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.