Từ cái ngày hôm ấy, Tần Chi Hồng lúc nào cũng suy nghĩ về thái độ của thiên hậu, luôn tự hỏi rằng thiên hậu lúc đó có phải là đang có tâm sự muốn nói với mình hay không nhưng tại sao không nói ngay mà lại nói về vấn đề của cô. Cái gì mà không còn như trước, Tần Chi Hồng luôn dành thời gian suy nghĩ về chuyện này nhưng không sao nghĩ ra được. Chỉ biết rằng bản thân cô đang cố gắng giữ khoảng cách cho nên không thể tùy tiện như lúc xưa nữa, khoan đã.. không lẽ thiên hậu là đang nói đến vấn đề này sao?
"Aii.. Đúng là đau đầu chết mình rồi."
Tần Chi Hồng vò đầu bứt tóc vì cứ lo nghĩ đến chuyện của Lưu Mã Kiều mà không lo làm việc của mình. Nếu để cho người đó biết được mình đang bỏ bê nhiệm vụ thì không chừng sẽ bị phạt nữa cho mà xem, Tần Chi Hồng thở dài một cái rồi đứng dậy đi đến chỗ tập trung mọi người lại.
"Bẩm đại tướng quân, người dân làng Khách Ban nói rằng trong rừng có xuất hiện một con gấu to lớn đã giết hại một vài người và nó đang tiến dần vào làng."
Bỗng một thị vệ chạy vào báo tin khi cô đang tập trung mọi người, ai nấy nghe tin cũng xôn xao bàn tán trong lo lắng chỉ riêng Tần Chi Hồng là không nói gì cả bởi vì cô đang sợ hãi rằng nếu nó giết sạch người dân ở Khách Ban rồi sẽ tiến về kinh thành trong nay mai thôi, không phải Khách Ban là địa điểm gần kinh thành nhất hay sao? Tần Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-hoang-hau/931409/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.