"Hạ thần bái kiến thiên hậu, bẩm thiên hậu. Cuộc chiến vừa rồi chúng ta đã dành được chiến thắng bởi sự dẫn đầu của tướng quân Vinh, kẻ địch cũng đã rút quân về nước nhưng hạ thần có nghe nói rằng không lâu sau hoàng đế của nước Tỷ Thiên sẽ sang nước ta để bàn chuyện chính trị."
Lưu Mã Kiều thấy Tần Chi Hồng đi vào không hiểu sao trong lòng cảm thấy rất vui nhưng thấy người này đối với mình là một thái độ nghiêm túc thì rất không thoải mái, nàng cau mày nhìn người trước mặt chấp tay cung kính không nói thêm về vấn đề gì khác chỉ chờ đợi lời đáp trả của mình. Tay đặt bút gác lên khay mực, nàng rời khỏi ngai vàng rồi bước đến.
"Còn gì nữa không?"
"Bẩm thiên hậu, đã hết rồi ạ!"
Không một lời tâm sự cũng không một món quà, đúng rồi.. người này đã lâu rồi đã không tặng mình những món quà, mọi khi đi đánh trận về sẽ mang cho nàng một món bất kỳ nào là đèn bằng vàng, ngọc bội, chiếc vòng hồng ngọc,... Tất cả đều do chính tay Tần tướng quân học hỏi mà làm thành, có khi bí ý tưởng quá thì sẽ hái hoa tặng nàng, có khi là hoa sen, hoa hồng hay hoa cúc gì đó, tuy là những thứ đó không có giá trị gì mấy nhưng khi nàng nhận được trong lòng cảm thấy rất vui và ấm áp như thể là tài sản cả cuộc đời mình vậy.
Nhìn người trước mặt đang cung kính với mình, lời nói cũng lạ lẫm hơn, nàng cảm nhận được khoảng cách giữa cả hai. Tuy lúc trước vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-hoang-hau/931408/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.