Sau khi Barry nói Claude có thể không cần nằm lì trên giường, Trình Trì thấy Claude vui vẻ đến vô thức vẫy vẫy đuôi, đối với Claude, đoạn thời gian phải nằm lì trên giường hẳn là vô cùng gian nan.
Từ sau ngày đó, Trình Trì vẫn có thể thấy hắc báo vẫy đuôi nhàn nhã dạo quanh phòng, thỉnh thoảng khi thời tiết ấm hơn Claude còn có thể cùng Ian ra vườn hoa tản bộ, điều này làm cho Trình Trì có một loại ảo giác mình đang nuôi một con chó săn màu đen biến dị.
Hôm nay Trình Trì phơi xong quần áo, từ sân thượng về tới phòng, đôi mắt quét qua Claude đang lén la lén lút giơ móng vuốt hướng tới cái bụng mềm mại của mình mà đặt lên, thấy Trình Trì tiến đến, móng vuốt bèn vòng lên lỗ tai gãi gãi, lại làm bộ như không có chuyện gì xảy ra quỳ rạp trên đệm giường đã được trải ra trên mặt đất vờ buồn ngủ.
Trình Trì cũng không dừng bước, chỉ là vừa đi lên lầu vừa nói, “Barry tiên sinh nói không cho gãi vết thương, gãi sẽ phá hư thuốc bó trên người, ngươi thấy nằm trên giường chưa đủ lâu thì cứ gãi đi.” Trình Trì cũng không thèm tính đây là lần thứ mấy bắt gặp Claude ‘toan tính’ dùng móng vuốt đi gãi vết thương.
Nghe Trình Trì nói, Claude có chút xấu hổ, nhưng vết thương lành thịt ngứa đến chịu hết nổi, chột dạ lại ủy khuất nói, “Ngứa quá…” Nhưng còn chưa nói xong, Trình Trì đã lên lầu, Claude có chút ngượng ngùng liếm liếm vết thương trên bụng rồi mới chịu ghé vào đệm híp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thu-nhan-chi-thanh/1581759/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.