Tống Dụ cảm giác có chút hoảng hốt, làm sao lại nhanh như vậy, cậu nhớ sự tình chuyện Hứa Kiều được đưa ra ánh sáng là khi Tạ Tuy đang học đại học.
Nhưng hiện tại chỉ mới lớp 10 thôi, là ai tiết lộ? Với năng lực của Tạ gia, chẳng mấy chốc hẳn sẽ tìm đến thành phố C. Đến lúc đó, Tạ Tuy có nguyện ý trở lại hay không cũng là một vấn đề.
Cậu nhớ lại Tạ Tuy trong nguyên tác hận Tạ Tự Niên thấu xương, hận không thể cả đời không dính líu quan hệ gì với Tạ gia, lúc trước thực sự là do bị công hai bức tới đường cùng mạt lộ mới phải quay về.
Tống Uyển Oánh đã không muốn nhắc đến chuyện Tạ gia nữa, ân ân oán oán giữa hào môn, nhìn mà sốt ruột.
Cô hỏi Tống Dụ: “Khi nào em mới thi cuối kì vậy, thi xong nhanh chóng về thành phố A đi, mẹ rất nhớ em.”
Tống Dụ mất tập trung: “Sắp rồi.”
Tống Uyển Oánh chợt nhớ tới cái gì, cách điện thoại cười: “Đột nhiên nghĩ tới một việc, lúc trước đến thành phố C, em bảo là muốn thay chị nhìn ngắm thế giới, vậy sau nửa năm, thế giới thế nào?”
Tống Dụ hơi sửng sốt, vốn là đang lo lắng cho Tạ Tuy, nghe cô hỏi như vậy, trong não bộ ngay lập tức nghĩ tới cũng là Tạ Tuy.
Đèn bàn rọi ánh sáng ôn nhu, trong phòng có mùi hoa nhài nhàn nhạt. Cậu buông tầm mắt xuống bài tập ngữ văn đang làm, ở câu hỏi cuối cùng, đề bài chính là ‘Xuất hồ ý liêu’*.
*ngoài ý muốn, ngoài dự tính
Ký ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thanh-truc-ma-phao-hoi-cua-van-nhan-me/1604937/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.