Quý Lăng Hiên nghe thấy tiếng kêu, động tác trên tay khẽ khựng lại.
Ngay đúng lúc đó, một vật thể cực nhỏ phóng vút tới, ‘ba’ một tiếng đập vào trường kiếm trong tay Quý Lăng Hiên.
Cổ tay Quý Lăng Hiên chợt đau nhói, trường kiếm tuột khỏi tay, leng keng rơi xuống đất.
Theo trường kiếm cùng rơi xuống đất, là một viên đá nhỏ màu trắng, có thể thấy đây chính là ám khí vừa mới bắn tới.
Có thể sử dụng một hòn đá nhỏ như thế đánh rơi kiếm trong tay một bậc caothủ như Quý Lăng Hiên, vậy chắc chắn nội lực của người này phải cực kỳthâm hậu, chỉ lực không phải là hạng tầm thường.
Ba người đứngtrong mật thất không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phương hướng hòn đávừa mới bắn ra, liền thấy một bóng dáng cao lớn quen thuộc từ trong mậtđạo đến gần.
Chu Mộ Phỉ nhìn thấy gương mặt tuấn lãng của ngườinọ, hai mắt phát sáng, gần như ngay lập tức đã nhận ra người trước mắtnày là ai….. Đây không phải là cái lão thích làm khách ở Phong Kiếm sơntrang, Quý Lăng Hiên muốn đuổi cũng đuổi không đi, hồi xưa còn dùngchiêu Đạn chỉ thần công búng đầu mình đó sao?
“Dương Thiên, ngươi tới đây làm gì?” Quý Lăng Hiên không vui mà nhăn lại hàng lông màythanh tú: “Ta đã nói với ngươi, sau này ít đến Phong Kiếm sơn trangthôi. Còn nữa, chuyện của ta không cần ngươi nhúng tay vào.”
“Như vậy sao được?” Dương Thiên lắc đầu, nói: “Nếu ta mặc kệ ngươi, giờngươi đã sớm máu tươi bắn xa năm bước biến thành một khối thi thể rồi.”Dương Thiên nhớ tới tình cảnh lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thanh-than-dieu/727443/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.