Chu Mộ Phỉ bay ra ngoài hội họp với Độc Cô Lưu Vân, sau đó lại biến thànhngười, từ trong tay Độc Cô Lưu Vân nhận lấy quần áo mà mình lưu lại lúcnãy.
Độc Cô Lưu Vân hỏi: “Mộ Phỉ, điều tra được gì rồi?”
Chu Mộ Phỉ liền nói lại cuộc đối thoại của hai người đang túc trực bên linh cữu của Long Thiên Uy cho Độc Cô Lưu Vân biết, sau đó nói: “Ta cảm thấy phần phân tích của ‘nhị sư huynh’ kia không phải là không có lý, chúngta có thể đến phòng của Long Thiên Uy nhìn xem có manh mối hay không.”
Độc Cô Lưu Vân gật đầu, nói: “Được. Ta đã đến chỗ đó một lần rồi, giờ ta dẫn ngươi đi.”
Vì thế hai người cùng nhau thi triển khinh công lướt trên bức tường vâycao cao của phái Hoa Sơn, tìm cái đình viện mà tên hắc y nhân đã dẫn Độc Cô Lưu Vân đến lần đầu tiên kia.
Hai người đứng trên nóc nhà đối diện với cái sân, thấy trong phòng Long Thiên Uy mơ hồ lộ ra ánh sáng,trong lòng không khỏi có chút nghi hoặc.
Hai người liếc nhau, Độc Cô Lưu Vân thấp giọng nói: “Sự tình có chút kỳ quái, chúng ta yên lặng nhìn xem thử.”
Chu Mộ Phỉ gật đầu, hai người cùng nhau nhảy trên nóc phòng Long Thiên Uy,sau đó nằm sấp xuống, Độc Cô Lưu Vân bảo Chu Mộ Phỉ ở một bên chờ, cònmình móc hai chân vào mái hiên, treo người ngược ra đằng sau, thân thểtheo mái hiên trượt xuống để đầu đối diện ngay cửa sổ.
Sau đó hắn lấy ngón tay có dính nước miếng chọc thủng giấy dán cửa sổ, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thanh-than-dieu/727431/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.