Tử Xa Thư Bạch ngẩn người cũng hơi bị lâu rồi…
Kỳ Quan Duệ ngồi một bên, gác cằm nhìn y.
Từ khi có người đến đưa văn kiện cho y phê xong, Tử Xa Thư Bạch bắt đầu ngẩn người.
Kỳ Quan Duệ thậm chí có thể thấy trong mắt Tử Xa Thư Bạch hiện lên một tia bối rối bực bội… Cảm xúc như vậy thật sự rất hiếm gặp.
Nhíu mày, Kỳ Quan Duệ đứng lên đi sửa soạn một dĩa hoa quả mang qua, dùng xiên bạc đâm một miếng, đưa đến bên miệng Cố Bạch.
Cố Bạch theo phản xạ có điều kiện há miệng ăn.
Hương vị thơm ngọt lan tỏa trong miệng, y mới phản ứng lại, nhìn thấy khuôn mặt ôn nhu của biếи ŧɦái.
…Thật đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong mà.
Nhưng lúc này Cố Bạch hoàn toàn chả thấy cảm động gì — — cho dù là ai, muốn “tra tấn” người khác lại nhận ra những gì mình làm căn bản chẳng phải “tra tấn” gì sất, đều không thể tự nhiên cho qua. Y cảm thấy mình cực kỳ khổ bức.
Cố Bạch vừa tự hỏi một lúc lâu, vẫn không thể nghĩ ra biện pháp gì đối phó với biếи ŧɦái cho hợp lý.
Chẳng có nhẽ… phải cho biếи ŧɦái chơi thử thập đại khổ hình thời Mãn Thanh?
Cố Bạch lại liếc mắt nhìn biếи ŧɦái một cái.
…Sao tự dưng lại biến thành ngoan ngoãn vâng lời vậy chứ.
Không, xuống, tay, được.
Đây mới là việc xui xẻo nhất!
Kỳ Quan Duệ vẫn duy trì bản mặt dịu ngoan của mình, tiếp tục hầu hạ.
Ý cười trong mắt và ý cười trên môi hắn, đều có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ma-hoang-vo-ton/926708/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.