Cố Bạch vất vả đứng lên, nhìn Tụ Huyết Chi trong tay, cảm giác lòng nhẹ nhõm hẳn. 
Chỗ thiếu hụt của Hỗn Nguyên võ thể là khi tăng tu vi thì rất dễ bạo phát nhưng chỉ cần hắn sử dụng Tụ Huyết Chi thì tất cả sẽ không thành vấn đề. 
Bởi vậy nên càng nhìn, Cố Bạch càng cảm thấy cái cây nấm đỏ đỏ hồng hồng này thuận mắt, lập tức cao hứng nhéo nhéo mặt Cố Tiểu Sơn, "Đi, chúng ta trở về!" 
Cố Tiểu Sơn nghe thế, mắt sáng rực lên, dùng lực gật đầu, "Ân!" 
Vì thế, hai người dắt tay nhau, vui sướng trở về sơn động lúc trước. 
Sau đó Cố Bạch muốn ăn Tụ Huyết Chi luôn. 
Được rồi, chuyện này là bất đắc dĩ a. 
Lần này hắn trốn đi đã khá lâu, nếu không phải dọc đường đi cố gắng tránh người của Thiên Đô thành mà cũng không có nói cho ai biết mình đi đến võ trấn, thì chỉ sợ đã sớm bị lôi về. Nhưng cho dù là như vậy thì chỉ cần hắn trở về chắc chắn sẽ bị hộ về giám sát. 
Đến thời điểm hắn muốn ăn Tụ Huyết Chi thì làm thế nào bây giờ? 
Lại nói, ngày trước nhân vật chính ăn nó, cả người đầm đìa máu, hơn nữa sức lực cũng mất sạch – Ở Thiên Đô thành quan hệ phức tạp, hắn không yên tâm giao mạng mình cho họ. 
Vạn nhất mấy trưởng lão muốn lão cha võ si của hắn không người kế tục, ra tay gϊếŧ hắn thì làm sao bây giờ? 
Đây không phải là vọng tưởng mà là khả năng hoàn toàn có thể xảy ra a a a! 
#Bàn luận chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ma-hoang-vo-ton/926650/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.