Ngọc dung tủy hiệu quả rất tốt, sau một đêm , hơn phân nửa vết thương trên người Cố Sơn chỉ còn lại ít vết sẹo nhỏ, mà những nơi chỉ bị bầm , hoàn toàn biến mất không còn gì nữa, thậm chó làm gia của nó còn trắng hơn trước.
Cố Bạch chứng kiến, cảm thấy rất hài lòng, liền cười híp mắt ôm Cố Sơn, cùng nó câu có câu không trò chuyện .
Cố Sơn tính cách rất đơn thuần, không bao lâu đã để lộ sơ hở
"Ân... Chỗ ta ở, là một căn nhà rất lớn... Ờ chung với một a di..."
"Ta năm nay năm tuổi rồi... Mặc kệ sống... Di di nói ta rất vô dụng... Cha mẹ cũng không muốn nuôi ta..."
"Khi dễ ta... Không biết... Không phải ngày nào cũng vậy..."
"Ta đánh không lại bọn họ..."
Càng nghe , Cố Bạch lập tức tự tưởng tượng . Tiểu hài này hẳn là một nọ bọc trong một gia đình giàu có ở trấn này, theo trình độ bị ngược đãi, nói không chừng là còn riêng của tỳ nữ hạ đẳng, vết thương trên người hẳn là do "di di" kia làm ra. Từ nhỏ bị ức hϊếp , lá gan nhỏ, bởi vì không ai dạy võ cho nó, cơm lại không đủ no, càng thêm gầy yếu .
Có thể nói, nó chính là một người thuộc tầng cuối cùng trong thế giới này, hiện tại bị khi dễ, chờ sau này lớn lên , phải tiếp tục làm nô bọc cho người ta . Thậm chí có khả năng bởi vì khi còn nhỏ thân thể không tốt mà mất mạng, đến cơ hội trưởng thành cũng không có. Tưởng tượng xong , Cố Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ma-hoang-vo-ton/926649/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.