Sáng sớm, ánh nắng ban mai chiếu thẳng vào ngôi nhà bằng đá, có một người đàn ông thân hình vạm vỡ, bàn tay có chút chai sạn đi cùng với gương mặt cau có khắp thân đều được băng bó hình như là đang bị thương rất nặng, mi mắt từng chút hé ra nhìn cảnh vật xung quanh một cách mơ hồ không rõ, đột nhiên người đàn ông đó ngồi bật dậy cùng gương mặt méo mó khó coi, làm nhóc con được cử đi xem tình hình một phen hú hồn, nhóc chạy lẹ đến xem tình hình, miệng la lớn “ đừng cử động sẽ đau đấy, vết thương của anh chưa lành đâu”.
Người đàn ông nhíu mi hỏi “sao tôi lại ở đây, ở đây là đâu”.
Gương mặt cậu bé bắt đầu không nhẫn nại trả lời “anh bị gì thế hả, đây là nhà anh chứ còn ở đâu nữa”.
Ánh mắt người đàn ông liên tục đảo mắt xung quanh nói nhỏ “là nhà tôi sao?”.
Cậu bé nghĩ chắc anh ấy bị thương nặng nên mới như thế, nên cũng không so đo nữa nói “đư nhiên là nhà anh, anh đi săn bị hổ răng dài tập kích nên mới bị thương nặng như vậy, anh nằm xuống đi ta kêu tư tế lại xem vết thương cho anh”. Nói xong cậu bé chạy một mạch thẳng ra ngoài đường quẹo trái rồi mất hút.
Cậu vẫn mơ hồn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, không phải cậu bị xe đâm sao, sao lại như thế này, sao lại ở nơi toàn là đá xung quanh hoang vắng như thế, cậu bị xuyên không như trong tiểu thuyết sao, sao lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-gap-phai-toc-truong-toc-duc-lang/2720783/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.