Sau hai tuần tôi nghĩ ngơi cũng có thể nói là đã lấy lại được sức lực vốn có của mình, nhưng ăn uống ở đây thật quá khắc nghiệt đi, làm ta ngán không chịu được rồi, suốt ngày chỉ thịt và thịt gia vị thì chỉ có muối và đường cũng không có ớt có tiêu có tỏi như ở nơi tôi sống trước kia, ở đây còn không biết ăn cá, hỏi đến cá còn không biết cá là con gì, trước nhà tôi đi thẳng ra chừng 100m đã thấy một con sông đáng lẽ ở gần sông như thế mọi người phải biết chứ, muốn biết thế nào phải tự thân vận động thôi, tôi đã bảo Vi Huyên dẫn tôi đi, vì đi một mình có người quen hỏi quá nhiều tôi sẽ không biết trả lời làm sao nên đành bảo nhóc con dẫn đi thôi. Ra được đến bờ sông cảm giác đầu tiên chính là rộng lớn, lớn hơn rất nhiều với sông ở hiện đại, không biết là nó sâu bao nhiêu nhưng nhìn như thế này thật sự tôi cũng không dám xuống đấy, trước khi muốn bắt cá mình phải làm cần câu trước đã, nhưng ở đây chắc còn chưa sử dụng đến kim loại nói chi đến lưỡi câu, nên đành bỏ qua phương án này, vậy đành làm lờ thôi, trước tiên phải lên núi kiếm tre, nhóc con này sợ sẽ không giúp được mình nên tôi đã kêu nó đi tìm tên mặt lạnh giúp đỡ một chút, tôi thì về nhà chuẩn bị đồ để lên núi, nghe nói trên núi có nấm có trái cây nên đem hai cái túi làm bằng da động vật theo để tiện tay hái tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-gap-phai-toc-truong-toc-duc-lang/2720779/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.