Về đến nơi, mọi người ai nấy đều có chút lo lắng, nhất là Vi Huyên khi nhìn thấy cái chân tôi thì cái miệng nhỏ của nó không ngừng nói làm cho tôi cũng cảm thấy có chút nhứt đầu, qua một hồi thì mọi người ai cũng vào việc nấy, đem ít tôm khô cùng với cá khô ra ngâm nước sau đó đem cá đi nướng tôm thì nấu một ít canh cùng rau dại của giống cái tìm được xung quanh, như thế cũng đã qua bữa với gia đình bốn người của chúng tôi. Đêm đến tôi mãi vẫn không an tâm tên nhóc này “ con nhất định để ý đến Tư Hạ, dù sau người ta cũng là giống cái con phải chăm sóc người ta một chút, nếu đêm đến muốn đi vệ sinh thì phải kêu a phụ nhìn một chút, hai đứa không được đi một mình, với lại có chuyện gì cứ la lên a phụ ngay bên cạnh sẽ qua ngay có biết không”.
“ A phụ lo cho cái thân già của a phụ đi, đã lớn rồi còn bị động vật nhỏ cắn đến nông nổi này thì lo cho ai được chứ, con vẫn yên tâm tộc trưởng hơn, có gì con sẽ kêu tộc trưởng không cần a phụ đâu”.
“ Cái tên nhóc này, con còn nhớ ta là a phụ của con à, mai mốt ăn uống ở chỗ tộc trưởng của con đi nha, đừng về nhà của ta nữa”.
Nghe một hồi cãi vã của hai cha con nhà kia thì ta đã muốn đi ngủ một mình bỏ lại hai con người này tự sinh tự diệt, một tên bị thương đến đi đứng không vững,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-gap-phai-toc-truong-toc-duc-lang/2720762/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.