Sáng sớm hôm sau, tổ đội vẫn xuất phát như kế hoạch tiếp đến cũng là hai ngày đường trên bầu trời, mọi thứ cứ suông sẻ theo kế hoạch làm mọi người cũng thở phào một hơi, chỉ có riêng tôi có chút bất tiện cái chân bị thương như thế nói như thế nào đi đứng cũng có chút khó khăn, tôi định cho Tư Hạ qua đi nhờ Băng Phong nhưng không ngờ đổi lại chính là bốn mắt như dao găm muốn đâm chết tôi, nên tôi đành chở Tư Hạ còn Vi Huyên gửi qua tên mặt lạnh kia, mà cũng lạ đi nhờ một chút thì có sao chứ, thật nhỏ mọn. Đến chỗ tụ tập mua bán cũng đã đến chiều, bộ tộc Dực Lang cũng đã có chỗ ở cố định nên mọi người cũng dễ dàng di chuyển đến nơi nghỉ ngơi, hôm nay các bộ tộc cũng chưa thật sự tụ hợp đủ, nên hôm nay chính là ngày nghỉ ngơi cùng sắp xếp đồ để mai đem ra trao đổi. Tôi cũng như cũ ở cùng tộc trưởng, còn Vi Huyên và Tư Hạ ở lều bên cạnh, sắp xếp xong đồ đạt cho hai người tôi cũng lê thân già đau đớn này trở về lều của mình, vừa vào trong đồ đạt cũng đã được sắp xếp rất gọn gàng, làm tôi có chút giật mình chính là bắt gặp ánh mắt đang nhìn tôi chăm chăm, cứ như tôi vừa làm chuyện gì rất động trời với tên mặt than này vậy. Bầu không khí thật có chút quái dị này làm tôi không thể im lặng, nên đành lên tiếng trước:
“Nè, làm sao, ai đã làm gì ngươi hả?”
“Tại sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-gap-phai-toc-truong-toc-duc-lang/2720761/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.