Hai chúng tôi về đến nơi mọi người đã tập hợp đầy đủ, mọi ánh mắt đều đổ dồn về đây, cảm giác lén lút như bắt gian tại trận này thật không tốt. Ngồi vào bàn cũng may Tư Hạ bắt chuyện qua các món ăn mới nên mọi chuyện xem như cũng đang lắng xuống, tôi cũng kể về chuyện lên núi hôm nay kiếm được chút ít nấm cho mọi người nghe, nói rằng ngày mai sẽ nấu lẩu cho mọi người cùng thưởng thức, ai nghe đến lẩu đều có chút ngạt nhiên a ba Phong còn nói đùa.
“ Biết những thứ mới lạ như này, nếu thật sự hai đứa thành đôi ta còn không tin bộ tộc này đi lên không nổi nha”
“ Chuyện của bộ tộc mỗi một người đều có nhiệm vụ phải giúp đỡ cùng nhau phát triển bộ tộc, bộ tộc phát triển chỉ là chuyện sớm muộn thôi ạ”
“ Ta còn không biết đứa nhỏ trước kia trầm mặt ít nói bây giờ lại ăn nói lưu loát như thế, còn biết nói tránh ý của ta nữa”
“ Ta trước giờ đều chậm hiểu, nên nếu ta hiểu sai mong người có thể bỏ qua”
“ Nghe nói giống cái Mạc Lan rất thích con, con xem xem người ta một chút, dù gì người ta cũng là giống cái, người ta đã mở lời trước con không nên làm người ta mất mặt”
Nói đến đây bầu không khí trầm lắng xuống không ít, nhất là cái tên bên cạnh, hơi thở nặng nề, không cần nhìn mặt cũng biết bây giờ rất trầm trọng rồi, tôi cũng mới vừa dỗ được con người này ấy mà a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-gap-phai-toc-truong-toc-duc-lang/2720739/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.