“ Anh, cảm ơn anh đã chăm sóc em những ngày qua, khi anh đề nghị nhận em làm em trai em thật sự có chút thất vọng đấy, khi đó em không trả lời, cũng vô lễ quá rồi, nhưng bây giờ em đồng ý cũng ổn đúng không, Mạc Lan em hôm nay không những cử hành nghi thức kết bạn lữ, mà còn nhận cho mình một người anh trai, không còn khúc mắc, mong rằng năm sau khi em quay về thăm nhà, anh sẽ ra đón em, em cũng muốn mình có một mái nhà vững chắc, để khi tên gian xảo bên cạnh phản bội, em cũng có người che chở, giúp em đánh hắn một trận.”
“ Ta nhất định sẽ là hậu phương vững chắc cho em, nếu tên này dám hó hé cứ gửi thư về cho ta, ta lập tức đến dần cho tên này một trận, sau đó mang em về tộc Dực Lang, hãy nhớ tộc chúng ta luôn chào đón em”
“ Hãy nhận em một lạy, anh trai, tộc trưởng ở trên, hôm nay em gã đi sau này không thể kề cận, mong anh cùng tộc trưởng luôn bình an, hạnh phúc cùng nhau thực hiện tốt nhiệm vụ phát triển tộc chúng ta”
Nói rồi chỉ thấy hai đứa nhỏ trước mặt quỳ xuống thực hiện cúi lạy, cảm giác không giống gã em trai mà như đang gã con mình vậy, tôi thật không nở để đứa nhỏ tội nghiệp này phải đi xa như thế, nhưng cũng vui mừng cho nó, hạnh phúc là được rồi, ánh mắt hai đứa nhìn nhau ta biết đoạn tình cảm trước mặt là thật, suy nghĩ một chút tôi và Phong cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-gap-phai-toc-truong-toc-duc-lang/2720718/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.