Vào đêm.
Mông lung, Đường Xuân Minh tựa hồ lại trở về những ngày tháng mẹ hắn mới chết, sống nương tựa cùng cha, nghe người trong thôn nói cha hắn muốn tìm mẹ kế cho hắn, hắn ngay cả gậy của cha hắn cũng không sợ theo sát cha không ngừng nháo, người nào không biết còn tưởng là có cha dượng, hắn đã là đứa trẻ không có mẹ, không thể lại không có cha, người ở trong thôn thường thấy cha hắn cầm gậy đuổi theo sau lưng hắn.
Trận kia hắn cùng cha hắn ầm ĩ không nhỏ, huyên náo đến mức cha hắn không thể không đảm bảo với hắn sẽ không có mẹ kế, lúc này Đường Xuân Minh mới ngoan ngoãn tiến vào trường học ngồi học một lần nữa, đương nhiên không tránh được một trận đánh tàn nhẫn. Sau này hắn mới biết cha hắn sợ một đại nam nhân sơ ý không chăm sóc tốt được cho một đứa bé, lúc này mới muốn tìm thêm một người nữa, nhưng thấy hài tử mình phản đối như vậy, cũng từ bỏ tâm tư kia.
Chờ đến khi Đường Xuân Minh lớn lên nhìn thấy cha một người lẻ loi hiu quạnh muốn khuyên lão già tìm một người bạn gì thì, cha lại không còn cái tâm tư này, hắn nói chỉ chờ ôm tôn tử thôi. Đường Xuân Minh có một nỗi khổ không thể nói cho hắn hắn là trời sinh đã cong không thể thẳng lên được, không nghĩ đến cha vất vả cả đời đến phút cuối cùng lại bị ung thư gan, Đường Xuân Minh cái gì cũng không nghĩ được vội vàng từ bỏ công tác trong thành phố trở về trong thôn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chung-dien-chi-man-duong-xuan-duong-xuan-xuyen-qua-lam-ruong/177289/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.