Edit: Rei
Beta: TrinhTrinh
“Tức phụ, ta dù gì cũng là người làm qua tướng quân.” Đại Hùng ngẩng đầu ưỡn ngực, tạo hình uy mãnh.
Ở Ôn Luân xem ra, bất quá là một con tiểu gấu mèo thẳng cái đuôi. Được rồi, tiểu gấu mèo thực rất lợi hại, từ quản người đến suy xét sự tình, phải gọi là rất chặt chẽ.
Trở lại trong thôn, cũng không có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Các loại chuyện phải xử lý, quả thực đã xếp thành núi.
Đường vào núi phải sửa, mấu chốt còn phải tạo phòng ở. Phòng ở nhóm tráng hán hiện tại trụ, là tại trên nền Nhị Căn gia lần nữa xây lên gạch mộc phòng. Phòng ở không lớn, vài cái phòng ở đều là giường chung. Nhóm tráng hán cảm thấy điều kiện này đã không tồi, nhưng Ôn Luân cảm thấy hoàn toàn không được.
“Chỗ nào còn có nền nhà sao? Hoặc là chúng ta xây thêm phòng ở trong núi đi.”
Đại Hùng cảm thấy chuyện này chỉ có thể sau này chậm rãi làm: “Để bọn họ trước ở như vậy. Chuyện vườn trà quan trọng hơn. Ở trong núi xây phòng ngược lại khả thi, dù sao vườn trà và dược viên đều phải có người trông.”
Nói đến trông giữ, Ôn Luân đã nghĩ đến con lợn rừng chạy đến đưa đồ ăn trong mùa đông kia: “Ân, trụ trong núi còn phải để ý thêm vấn đề an toàn.” Nhưng mà nền nhà trong thôn lại quá nhỏ, “Gạch mộc phòng, trước bớt thời giờ xây lên tường đá. Trà xưởng cùng kho hàng đều phải xây vòng lên. Những đồng bào đó của huynh tuổi cũng không nhỏ, còn phải cho bọn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-vien-son-tra-nong/763704/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.