Edit: Rei
Beta: TrinhTrinh
Không giống với mấy lần trước, lúc này đây lên núi, thời tiết thật ấm áp. Ôn Luân phát hiện còn có không ít người ra vào núi, nam nữ già trẻ đều có.
Đại Hùng liền bớt thời giờ giải thích cho Ôn Luân: “Những người này là đến hái thuốc.”
Trong tám trăm dặm đại sơn tài nguyên tự nhiên phi thường phong phú, dù cho nguy hiểm cũng không ngăn cản được dân chúng đang sống không nổi. Nửa số người hái thuốc đều là người miền núi, chỉ có một phần nhỏ là đại phu. Giống Hoa lão thần y và Hoa Vĩnh, trước kia cũng thường xuyên tự mình lên núi hái thuốc.
Hái thuốc không là chuyện một hai ngày. Những đại phu ngẫu nhiên sẽ ở lại trong núi, ngủ lại trong thôn, dùng y thuật để đổi lấy ăn ở, cũng sẽ dạy thôn dân phân biệt một ít thảo dược thông thường vân vân.
Giống thôn dân Đại Trà thôn, hàng năm thu thập thảo dược đối với thôn dân mà nói, cũng là hạng nhất thu vào trọng yếu của gia đình.
Năm nay đối với thôn dân Đại Trà thôn cùng vài toà thôn phụ cận mà nói, tình huống muốn tốt hơn nhiều, bởi vì bọn họ có Hoa Vĩnh tọa trấn. Các thôn dân có đau đầu nhức óc, cũng không cần bản thân chịu khổ, cầm lên một ít thảo dược chỉ định, liền có thể nhìn chẩn mạch.
Hoa Vĩnh chỉ định thảo dược trong tám trăm dặm đại sơn không nói nơi nơi đều có, nhưng cũng không hiếm thấy. Các thôn dân đối Hoa Vĩnh cảm kích, cơ hồ nhanh bắt kịp Bồ Tát sống. Nhưng luôn có vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-vien-son-tra-nong/763703/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.