Đương nhiên Lục Văn Thụy nhìn không được hình ảnh đó, y chỉ biết là mình đã ở trong bóng tối thật lâu, cho đến khi y rốt cục cảm giác được đau đớn, y mới chậm rãi mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt đúng là khuôn mặt quen thuộc của Mễ Lai Khắc. Người mà y mong nhớ ngày đêm, cảm thấy rất khiếp sợ, y thật không ngờ mình còn có thể trở lại bên người Đại Thước, đây thật sự làm cho y kinh hỉ! Y bình tĩnh nhìn khuôn mặt anh tuấn trước mặt, lúc này đối phương tựa hồ đang ôm chính mình ngủ. Chỉ là từ lông mi nhíu chặt của đối phương thì có thể thấy được đối phương ngủ không thực an ổn, chỉ thấy hốc mắt đối phương một mảnh tối đen, trên cằm đều bị râu che kín, nói thật, đây là lần đầu tiên y nhìn thấy trên mặt đối phương xuất hiện râu, dĩ vãng đối phương đều mang vẻ mặt nhẹ nhàng khoan khoái, xem ra gần nhất đối phương thật sự là mệt muốn chết rồi.
Lục Văn Thụy nhìn khuôn mặt tiều tụy của đối phương, cảm giác rất đau lòng, y nhịn không được vươn tay chạm nhẹ vào gương mặt gầy yếu trước mặt, thẳng đến khi cảm giác được những gì mà ngón tay truyền đến, lúc này y mới thật sự tin mình đã về tới bên người Đại Thước, giờ khắc này trong lòng y thật sự là vô cùng cảm động cùng thỏa mãn.
Tiếp theo tay Lục Văn Thụy di chuyển, bắt đầu khẽ vuốt đôi mày đang nhíu chặt của đối phương, đang lúc y thoáng dùng lực đem cặp mày anh tuấn của đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-thu-nhan-da-sinh-oa/1358724/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.