Chương 42: Bơi lội
(nguoinaodo.wordpress.com)
(Xuyên Việt Chi Thanh Thanh Mạch Tuệ)
.
Mặc kệ chuyện gì xảy ra, cuộc sống vẫn phải tiếp diễn theo lẽ thường tình. Việc bị mất một sinh mệnh bé bỏng cũng chỉ giống như khi người ta ném một hòn xuống hồ, bọt nước bị khuấy lên một chút, rồi lại phẳng lặng ngay. Tuy người trong thôn đôi khi cũng sẽ nhắc tới, nhưng rồi chuyện này sớm muộn cũng phai nhạt dần theo thời gian cả thôi, chỉ có những người thân thiết nhất là phải chịu đựng nỗi thống khổ tê tâm liệt phế này, nó sẽ dai dẳng tới mức nhớ mãi không quên.
Hiện tại đã là giữa hè, thời tiết không chỉ nóng bức mà còn khiến người ta khó chịu vô cùng. Tục ngữ có câu: "Lúa mạch không chịu tam phục khí", tính ra cũng chỉ còn khoảng mười ngày nữa là gặt lúa được rồi. Những động ruộng phía xa đã không còn sắc xanh như đợt trước, mà là một màu vàng óng ả, mùa màng năm nay cũng xem như không tồi, bên trong bông lúa nặng trịch, giống như chỉ chờ người ta tới thu hoạch mà thôi.
Giữa cái nóng của mùa hè năm nay, Tây Viễn cũng không hề nhàn rỗi. Sau chuyện của Tiểu Thụ, y bắt đầu cẩn thận suy xét một loạt nguyên nhân dẫn tới hậu quả đó, nguyên nhân chính yếu nhất vẫn là bởi đa số người lớn và hài tử ở đây đều chưa từng học bơi. Nếu lúc trước Tiểu Thụ biết được kiểu bơi chó, thì đã không kích động tới mức càng giãy càng lún sâu xuống lòng hồ.
Người nơi này đa số đều là vịt lên cạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-thanh-thanh-mach-tue/1122628/chuong-42.html