Chương 20: Cá khô
Một chuyến tới phủ thành khiến Tây Viễn mệt tới vài ngày, cả ngày chỉ ở trong phòng quanh quẩn chơi với bốn tiểu củ cải đầu đỏ kia, thỉnh thoảng làm cho chúng chút đồ ăn ngon, sau đó lại ngả đầu lên giường đánh một giấc, ngủ tới khi trời đã đen kịt mới tỉnh dậy.
Thấy bộ dạng Tây Viễn mệt mỏi như vậy, thực khiến nãi nãi đau lòng không thôi, thỉnh thoảng còn trộm dùng tay áo chấm chấm khóe mắt, trách mắng gia gia, có khi còn cầm cái điếu cày của ông đập cho lão gia tử một trận.
Vốn gia gia cũng rất đau lòng đại tôn tử nhà mình, đã thế lại còn hay bị nãi nãi một bên lau lệ, một bên quở trách, mở miệng mắng:
'Cái đồ lão đầu chết tiệt này, theo hài tử đi một chuyến tới phủ thành, mà không chịu chăm sóc cho y cẩn thận, khiến đại tôn tử của bà mệt chết người rồi'.
Hoặc là: 'Cái đồ lão đầu keo kiệt này, chỉ vì luyến tiếc vài văn tiền rách, không chịu thuê xe ngựa cho hài tử nhà bà ngồi, nên mới khiến y mệt lâu đến giờ còn chưa phục hồi'.
Hoặc là: 'Cái đồ lão đầu bủn xỉn, không muốn tiêu tiền cho cháu nội này, lão đi phủ thành không chịu thuê nhà trọ tốt cho đại tôn tử nhà bà, không chịu mua đồ ăn ngon cho đại tôn tử nhà bà, lão mau trông y gầy thành cái dạng gì rồi'...
Tóm lại là nãi nãi có thể lôi ra đủ loại lý do để vu hãm gia gia, mà còn toàn là những lý do không ai ngờ tới.
Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-thanh-thanh-mach-tue/1122606/chuong-20.html