Đường Phi trong bóng đêm sờ soạng hồi lâu, nhưng vẫn không tìm thấy đường ra ngoài.
Bốn phía không ngừng truyền đến thanh âm sắc nhọn tức giận la mắng của một nữ nhân.“Cẩu tạp chủng”, “Mẹ ngươi là thứ không biết xấu hổ”, “Ngươi như thế nào không chết đi”, thanh âm này vĩnh viễn là ác mộng của Đường Phi, cho dù chủ nhânthanh âm đã sớm chết.
Hai tay run nhè nhẹ áp ở trên tường, ác mộng kia làm cho Đường Phi cảm thấy vô hạn sợ hãi, hắn chỉ có thể dọc theo chân tường ở cái địa phương xòe tay không thấy ngón, chậm rãi đi tới. Không biết chính mình đã đi bao lâu, cũng không cảm thấy mệt, hắn không dám lên tiếng, cũng không dám cầu cứu, cứ như vậy tâm tình sợ hãi vô mục đích tiếp tục bước đi, chỉ cần có thể cách nữ nhânkia càng xa càng tốt.
“Đường Phi, Phi nhi, Phi nhi......”
Một đạo thanh âm trầm thấp ôn nhutừ chỗ rất gần truyền đến, Đường Phi sửng sốt, dừng cước bộ, ngưng thần yên lặng nghe.
“Phi nhi, Phi nhicủa ta, ta ở đây, lại đây, ta ở đây nơi này chờ ngươi......”
Thanh âmcực quen thuộc, có thể làm cho người ta trầm luân, ôn nhu đến mức khiến cho Đường Phi giảm bớt sợ hãi cùng bất antrong lòng. Là ai? Là ai sẽ ôn nhu gọi tên hắn như vậy? Từ thời điểm giọng nam âm nhẹ nhàng này xuất hiện, thanh âm nữ nhân kia dần dần nhỏ xuống.
Mộttia sáng ấm áp xuyên thấu màn đêm hắc ám chiếu rọi ở trên người Đường Phi, hào quang đến đột ngột làm cho Đường Phi theo bản năng dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-quy-do/1401230/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.