“Đường...... Phi ?” Phượng Thần Anh thanh âm khẽ run, tiến lên hai bước, trong mắt trống rỗng chỉ có một mảnh hắc ám.
“Ta, đã trở lại.” Thanh âm quen thuộc, hơi thởquen thuộc, Phượng Thần Anh có thể cảm giác được, Đường Phi ngay ở trước mặtmình, chỉ cách mình có hai bước chân.
“Ngươi, không phải......” Phượng Thần Anh vẻ mặt không dám tin, khóe miệng giơ lên độ congkinh hỉ.
“Đúng vậy, ta đi vào đó lấy về một ngàn lượngcủa ta.” Đường Phi sờ sờ tấm ngân phiếu một ngàn lượng trong lòng, điềm đạm cười nói, mắt nhìn Phượng Thần Anh dẫn theo một tia đau lòng.
“Ngươi là nói, ngươi không đi?!” Phượng Thần Anh dựa vào cảm giác của mình tiến lên một bước, tới gần Đường Phi.
“Ta chờ ánh mắt ngươi khỏi rồi lại đi.” Đường Phi nhẹ giọng nói.
“Nhưng mà, Cốc Dương nói qua, ánh mắt của ta cả đời đều sẽ --” Nói tới đây, Phượng Thần Anh ngừng một trận, ánh mắt trống rỗng nhìn về hướng Đường Phi, vẻ mặt rung động cùng kinh hỉ.
“Đúng vậy, cho nên, ta cả đời đều đi không được.” Đường Phi trong giọng nói không có tiếc nuối hay hối hận, ngược lại có loại giải thoátnhẹ nhàng thở ra.
“Ngươi, không cần bởi vì đáng thương ta, cảm thấy thiếu ta cho nên......” Phượng Thần Anh vẫn là không thể tin được, ngữ khí có chút gian nan nói. Nhưng mà nói còn chưa xong, đã bị Đường Phi đánh gãy.
Đường Phi tiến lên một bước, làm cho Phượng Thần Anh càng tiếp cận chính mình, nhẹ giọng nói: “Phượng Thần Anh, ta chưa bao giờ biết cái gì gọi là yêu, trước kia ta cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-quy-do/1401217/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.