Xe trâu tiến vào thôn, Tần Miễn tiếp nhận dây thừng từ tay Lôi Thiết, nói với y: “Huynh đi gọi tam đệ, tứ đệ đến nhà mình một chuyến, ta từ từ nói chi tiết cho họ.”
Lôi Thiết gật đầu, chân dài vừa nhấc, thoải mái nhảy xuống khỏi xe trâu còn đang di chuyển.
Vài thôn dân tò mò ánh mắt vẫn luôn theo dõi y. Chuyện Lôi Thiết có võ đã sớm truyền khắp, dạng người này khiến bọn họ vừa kính vừa sợ.
Mỗi ngày về nhà, chuyện đầu tiên Tần Miễn phải làm là nấu nước rửa mặt. Bó củi trong lòng bếp vừa mới bốc cháy, Lôi Thiết đã trở về.
“Tam đệ và tứ đệ cũng đi làm sạch sông, đang ăn cơm, lát nữa sẽ tới.” Lôi Thiết lấy đi cây củi gỗ trong tay hắn, ngồi xuống trước lòng bếp. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Thời tiết càng lúc càng giá rét, thứ gì cũng nhiễm lạnh. Y hỗ trợ làm Tần Miễn mừng rỡ, vội đút hai tay vào túi.
“Nhị đệ không đi làm?”
“Không có.”
Biết ngay mà. Lôi Hướng Nhân kia, Tần Miễn không ưa nổi. “Huynh không nói với tam đệ, tứ đệ là chuyện gì chứ?”
Lôi Thiết: “Chỉ nói có chuyện quan trọng tìm chúng.”
“Vậy là tốt rồi.” Tần Miễn xoay người mở tủ, sau đó lấy trần bì, cây quế, mấy thứ linh *** cần xay ra, cân nặng từng cái rồi đặt sang một bên. Các phối liệu này phải xay xong trước khi ngủ, chuẩn bị hôm sau sử dụng.
Hai người tự làm phần việc của mình, tuy không có trò chuyện nhưng bầu không khí phòng bếp rất ấm áp và yên tĩnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-mien-vi-ky-nam/1568814/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.