Giang Tiều thật không ngờ, chỗ họp chợ Y Ân nhắc đến quả thật rất lớn, thú nhân của tất cả các bộ lạc đều tụ tập về đây, tuy không rõ hình thái sau khi hóa thú, nhưng hoa văn trên mặt ít nhiều khác biệt. Còn về giống cái dáng dấp cũng na ná với nam nhân trên trái đất không khác là bao.
Ở chỗ này nam nhân và “nam nhân” dắt tay nhau tản bộ lại là hiện tượng rất phổ biến, chẳng qua thường đều là tổ hợp thú nhân và giống cái, ít khi thấy giống đực đi cùng giống đực.
“Chợ Đông bán vật dụng hằng ngày, chợ Tây có các loại y phục và sức phẩm, chợ Nam kinh doanh vũ khí và các loại trân tề vật phẩm, bột* ngươi muốn mua và mấy loại nguyên liệu nấu ăn khác thì ở chợ Bắc.”
Giới thiệu tỉ mỉ như thế đương nhiên không phải là Y Ân, hôm qua Cát Nhĩ nghe bọn họ nói định ra chợ, vừa lúc có vài thứ muốn trao đổi nên đi cùng.
Giang Tiều gật đầu, trong lòng nghi hoặc, đồ Cát Nhĩ làm ra không phải chỉ toàn nước sơn đen đen với cả dược thủy xanh xanh, thực sự có người muốn mua?
Đi một đoạn Cát Nhĩ dừng lại trước một gian nhà đá, trên vách tường trong phòng treo đầy những tấm thẻ gỗ được buộc dây thừng, thú nhân tóc vàng ở đó nhìn hắn một lượt rồi cầm lấy thẻ gỗ đưa qua.
Cát Nhĩ nhận tấm thẻ gỗ, sau đó đưa trả lại một hạt châu đỏ, cỡ bằng khoảng nửa viên bi thủy tinh trên trái đất.
“Đây là cái gì vậy?”
Giang Tiều nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-ky-su-tieu-thu-nhan-nhat-gan-tim-cong/1580030/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.