“Vì cái gì Bảo Bảo không thể ăn, thoạt nhìn ăn rất ngon.”
Ánh mắt Tiểu Ngốc Tử gắt gao nhìn thẳng thức ăn đang bốc khói trên bàn, hận không thể một ngụm đổ vào trong miệng của mình.
Lục Thanh thấy bộ dáng tham ăn này của Tiểu Ngốc Tử cũng thực đau đầu, hắn nghĩ không ra, rõ ràng mỗi ngày hắn đều cho Tiểu Ngốc Tử ăn rất nhiều món ngon, vì sao Tiểu Ngốc Tử lại còn không ngừng kêu đói, người khác không biết còn tưởng rằng hắn ngược đãi y đâu. Nếu chỉ là thức ăn bình thường thì Lục Thanh khẳng định sẽ đồng ý với y, nhưng đây lại là mấy thứ mua từ Lục gia, cho nên không thể ăn bậy.
“Tiểu Bạch nếu đói bụng, thì có thể đi đến phòng bếp xem đi, ta nhớ rõ có một sư phó hôm nay làm bánh hạt dẻ.” Tần Hải giải vây nói.
Quả nhiên, vừa nghe nói có bánh hạt dẻ ăn, hai mắt Tiểu Ngốc Tử tỏa sáng, lập tức buông tha thức ăn trước mắt, đi thẳng đến phòng bếp. Lục Thanh không nề hà lắc lắc đầu, thấy Tiểu Ngốc Tử đi xa, lúc này mới đem lực chú ý đặt ở đồ ăn của tửu lâu Lục gia.
“Tần lão, ngài kiến thức rộng, vậy theo ngài, những món ăn này có chỗ nào kỳ quái.”
Lục Thanh vừa nói, vừa cầm đũa nếm thử một ngụm rau xanh. Sauk hi rau vào miệng, hắn cũng không phát hiện bất cứ chênh lệch nào, cũng có lẽ một phần là vì thể chất của Lục Thanh, cho nên hắn không có sinh ra cảm giác đối với đồ ăn này. Nếu so với Lục Thanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-gia-huu-soa-phu/1576076/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.