Trần Tĩnh khóe miệng có chút cong lên, ít nhất hiện tại Dương Dật đã bắt đầu trưởng thành, hơn nữa y cũng đã có ba đứa con, mấy năm nay chịu khổ coi như không uổng phí. 
“Trần Tĩnh, ngươi nói thử xem ca nhi nhà chúng ta nên lấy tên là gì? Hình như trước đó cũng chưa từng thảo luận qua chuyện này. Chúng ta vậy mà lại quên mất chuyện nghĩ trước tên cho hài tử.” – Dương Dật có chút khó tin nói. 
“Ngươi gấp cái gì. Đợi thân thể của ta tốt hơn một chút hãy nói.” – Trần Tĩnh nói. Y bây giờ hữu khí vô lực, làm sao có thể suy nghĩ tên được. 
“Được. Bây giờ không nói chuyện này nữa, đợi khi nào thân thể của ngươi tốt lên rồi hãy nói.” – Dương Dật cảm thấy Trần Tĩnh bởi vì mất máu quá nhiều, tính cách đột nhiên trở nên cổ quái. Y vừa rồi phải trải qua một hồi sinh tử, hắn nhất định phải nhường nhịn y nhiều hơn mới đúng. Nghĩ đến đó, tâm tình Dương Dật lập tức tốt lên rất nhiều. Trần Tĩnh không bị làm sao, trong nhà lại có thêm hai hài tử, khóe miệng Dương Dật cong lên, muốn ép xuống cũng ép không được. 
Ngày hôm sau, Dương Dật vẫn chưa tự mình thông suốt được những việc mình cần phải làm, cũng may là có Trầm Thanh giúp hắn đi bốc năm thang thuốc bổ máu sau khi sinh. Kỳ thực, hắn bận đến mức xoay quanh, ghi nhớ những thứ cần thiết phải mua. Từ năm sáu ngày trước đã lấy tiền trong nhà đi mua thuốc bổ để đến sau khi sinh thì dùng, hiện tại thuốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-gia-huu-hien-the-nha-co-vo-ngoan/1457472/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.