Sau bữa cơm chiều, Thạch Hoài Sơn cầm một ít tiền đưa cho Thạch Chiêu Phúc.
Thạch Chiêu Phúc nói gì cũng không cầm, “Ca, ngươi sao lại khách sáo với ta thế!”
Nghiêm Thu nói: “Ca của ngươi cho ngươi mượn, mấy ngày nay bận quá, cũng cần phải hỗ trợ.”
“Giúp đỡ đại ca ai lại đi đòi tiền a!” Lý Tố cũng nói không cần.
“Các ngươi không cầm, từ nay về sau có việc ta cũng không dám nhờ các ngươi hỗ trợ nữa. Nếu không, tiền này coi như chúng ta cho cháu nhỏ, mau cầm về.” Nghiêm Thu cầm gói tiền nhét vào tay Lý Tố, chính là anh ruột, giúp đỡ cũng phải có ý tứ, cũng không thể người ta giúp không.
Lúc này Lý Tố mới cầm lấy tiền, nói: “Cháu còn chưa biết lúc nào có a.”
A cha Lý Tố cũng nhắc: “Đã uống thuốc một năm, sao còn chưa có động tĩnh gì a?”
Thạch Chiêu Phúc sợ Lý Tố sốt ruột, vội nói: “Chậm rãi bồi bổ, không vội.”
Nghiêm Thu nói: “Nếu không nghỉ hai ngày, chúng ta vào thành nhờ Cổ đại phu xem xem.”
“Uhm.” Lý Tố đáp một tiếng, sau đó cả nhà Thạch Chiêu Phúc về nhà mình.
Từ lúc có con, muốn lười biếng là không có khả năng.
Nghiêm Thu sớm đã bị hai con tiếp tục giày vò, hầu hạ rửa mặt ăn cơm.
“Thu, con tỉnh chưa? Ăn xong lại ngủ tiếp.”
“Ưhm, vẫn buồn ngủ lắm.” Nghiêm Thu bón cơm cho Tiểu Lương, đứa nhỏ này thích ăn thịt vô cùng. “Không ngủ thì hai tiểu tử này còn lâu đã để yên cho ta.”
Thạch Thiên Tứ không vẻ mặt không có biểu cảm đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-di-the-ho-khau/1576033/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.