Việc này thật ra đã khiến Nghiêm Thu nghĩ ra ý tưởng.
Rất nhiều người thành phố quanh năm suốt tháng cũng không thấy ngọn núi, dẫm chân lên cỏ. Có thể thừa dịp lúc này, tổ chức một ngày đi chơi ở thôn Thạch gia này.
Rừng núi lớn như vậy, để cho các hán tử trong thôn làm một cái bãi săn nhỏ, đem động vật cỡ lớn quây lại. Như vậy ngồi xe từ trong thành ra, ngắm cảnh núi, đi bộ dạo mát, thuận tiện săn thú, hái thổ sản vùng núi. Sau đó ăn cua, tiếp tục mua đặc sản của vùng, đây không phải là tuyệt vời hay sao?
Nghiêm Thu càng nghĩ càng thấy khả thi, nhưng là việc làm bãi săn không biết có nguy hiểm không, chờ qua thời gian bận rộn này, có lẽ cần bàn bạc với Thạch Hoài Sơn một chút mới được.
Đang nghĩ ngợi, chợt nghe tiếng Nhị Hải a cha ở bên ngoài nói: “Hoài Sơn về rồi sao?”
Nghiêm Thu buông việc đang làm, từ phòng bếp thò đầu ra nhìn, thật đúng là Thạch Hoài Sơn đã về, trên người còn móc hai con thỏ, “Sao về nhanh thế?”
Thạch Hoài Sơn đi thẳng về phía Nghiêm Thu, “A, sợ các ngươi có việc nên liền nhanh chóng trở lại.”
Không đợi Thạch Hoài Sơn vào bếp, bắt đầu có khách nhân tinh mắt cao giọng hỏi: “Ai, con thỏ này các ngươi có thịt bán không?”
“Bán, muốn mua cả con hay là nấu chín ăn?” Thach Hoài Sơn nghe vậy dừng lại, quay đầu đáp.
“Ăn chín luôn giờ, các ngươi làm được không?”
Thạch Hoài Sơn nhìn Nghiêm Thu, thấy y gật gật đầu mới nói: “Được, nhưng con thỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-di-the-ho-khau/1576025/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.