Đứa nhỏ Thạch Thiên Hựu, túm được đồng tiền liền đưa vào miệng mình.
Làm Nghiêm Thu sợ quá chừng, vội vàng bắt lấy tay bé, “Ai da, cái này không thể ăn.”
Thạch Thiên Hựu bị a cha ngăn trở, không cam lòng a a kêu, cũng không buông tay, nắm tay nhỏ nắm chặt lại.
Nghiêm Thu gỡ tay bé ra, “Hựu Hựu ngoan a, đưa cho a cha.”
Thạch Thiên Hựu nhìn nhìn a cha bé, cảm thấy không thể đấu lại, mưu đồ bò đi, trốn khỏi a cha. Bị Nghiêm Thu ẵm lên.
Thạch Thiên Tứ biết phân biệt tiền hơn so với đệ đệ mình, người ta đặc biệt chọn bạc để bắt lấy.
Thạch Hoài Sơn ở bên cạnh cười ha ha, “Hai nhóc con này, đều là tiểu tham tiền. Ngày thường sao không thấy các ngươi bò nhanh như vậy.”
Nghiêm Thu trừng hắn, “Còn cười! Mau lấy tiền trong tay con ra, rồi lau tay cho chúng, tiền bạc này cũng không sạch sẽ.”
Thạch Hoài Sơn bị quở trách một trận, lúc này mới ôm lấy đứa lớn, moi bạc vụn trong tay bé ra.
Hai người vừa dỗ vừa gạt mãi, cuối cùng mới lấy được tiền từ trong tay hai đứa ra. Sau đó một người dỗ một đứa, đợi ru ngủ hai bé con rồi, lúc này mới bắt đầu đếm tiền.
Cuối cùng tính được, cư nhiên gần 70 lượng, đây là còn chưa bán gạo ni, mấy ngày nữa bán gạo lại được một khoản thu nhập.
Nghiêm Thu sợ đánh thức hai con, nhếch miệng, cười toe toét không ra tiếng.
Thạch Hoài Sơn nhìn bộ dáng vui vẻ của Nghiêm Thu, tức thời cảm thấy mệt hơn nữa cũng đáng.
“Nhiều tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-di-the-ho-khau/1576024/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.