Buổi tối hai người ngủ trên cùng một giường, trước kia khi hôn mê mới vừa tỉnh, Nghiêm Thu còn nghĩ rằng là giường, sau khi có thể xuống đất đi lại mới phát hiện là giường sưởi(1),chẳng trách cứng như thế đâu.
Nhanh bắt đầu mùa đông, sớm muộn gì nhiệt độ cũng sẽ xuống rất thấp. Hiện tại buổi sáng thức dậy cùng khi trời sắp tối phải để thêm chút củi lửa vào kháng, huân huân kháng, khi ngủ sẽ không quá lạnh. Trong phòng tối đen như mực, ban đêm gió thật to, có thể nghe thấy tiếng gió vù vù. Thạch Hoài Sơn nằm thẳng sát bên cạnh mép giường, Nghiêm Thu nghiêng người, mặt hướng Thạch Hoài Sơn, loáng thoáng có thể thấy hình dáng của nam nhân.
Vào lúc đêm dài người tĩnh, y vẫn cảm thấy gặp được chuyện này là rất kỳ diệu, rất không chân thật. Nghiêm Thu không nhịn được hướng bên người Thạch Hoài Sơn dịch qua, ôm lấy cánh tay hắn, vây chặt trong lòng mình, mới cảm thấy dễ chịu hơn. Thạch Hoài Sơn cả người cứng ngắc, tận đến khi nghe thấy tiếng ngáy nho nhỏ của Nghiêm Thu, mới trầm tĩnh lại. Hắn vươn tay, muốn sờ mặt Nghiêm Thu một chút, sợ mình mạnh tay, đem người làm tỉnh dậy. Vươn tay ra được nửa đường, lại sửa thành dịch dịch mền cho Nghiêm Thu. Hắn có nghĩ qua, giống như a cha Đại Thành đã nói, chiếm lấy thân người này, cũng không cần cả ngày lo lắng y phải hay không đang có tâm tư khác. Chính là lại nhịn không được nghĩ, nếu có thể khiến người này cam tâm tình nguyện theo hắn sống, thật là tốt biết bao. Mỗi khi nghĩ vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-di-the-ho-khau/1575966/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.