Edit:Yann.
Dù bệnh tình của Thẩm Nam Chi đã chuyển biến tốt đẹp nhưng vẫn chưa thể xuất viện, địa điểm gặp mặt là phòng bệnh của bà.
Cố Nguyễn nghĩ ngợi một hồi, vẫn quyết định mua thêm một giỏ hoa quả và một bó hoa bách hợp tới.
Cô đứng ở bên ngoài, cửa phòng không đóng chặt có thể nhìn rõ tình hình bên trong.
Đinh Tư Hòe rót nước, cẩn thận thổi nguội rồi đưa cho Thẩm Nam Chi, bà mỉm cười dịu dàng, đưa tay sờ khuôn mặt gầy gò của con trai.
Nhưng thân thể bà vẫn còn suy yếu, lúc uống nước không cẩn thận bị sặc ho 'khụ khụ' mấy tiếng, hai người đàn ông trong nhà lập tức khẩn trương, Đinh Nghiễm khẽ vỗ lưng cho bà.
Thẩm Nam Chi ỷ lại mà dựa đầu vào vai Đinh Nghiễm.
Cố Nguyễn nghĩ, nếu Thẩm Nam Chi không có quan hệ với bọn họ, cô nhất định sẽ cảm khái với tình cảm vợ chồng, mẹ từ con hiếu của bọn họ.
Hai đứa con trai, một đứa trẻ là bị cưỡng bách sinh ra cùng kẻ thù, một đứa là con của người đàn ông mà mình yêu, làm sao có thể đối xử công bằng.
Cố Nguyễn thầm cười nhạo một tiếng.
'Cộc, cộc' tiếng gõ cửa vang lên.
Người mở cửa là Đinh Tư Hòe, nhìn thấy cô có chút kinh hỉ, chắc là Đinh Nghiễm chưa nói cho hắn biết là cô sẽ tới.
Đinh Tư Hòe cười gọi "Chị Cố", dường như tinh thần phấn chấn và tính trẻ con đã quay trở lại.
Sau đó nhìn phía sau cô hỏi: "Hôm nay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nien-thieu-cua-ban-trai/1301396/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.