.Edit: Thanh Lam
Beta: Kim Hằng
----
Bây giờ đã là mùa thu nhưng lại có trận mưa lớn bất thường, mưa to tầm tã, không ít hàng cây bên đường đều bị đánh gãy.
Cố Nguyễn đứng trước cửa sổ, nhìn cơn mưa tầm tã rơi xuống, hơi nước ngưng đọng trên mặt kính một lớp dày.
Phòng bệnh bị đẩy ra, Cố Nguyễn không quay người lại, người đứng ở cửa thở dài, đi tới.
Là Kỳ Yến.
"Hôm nay trời mưa to, vừa vặn anh ở nhà em, nên chú Cố không qua đây." Kỳ Yến xách theo hộp cơm đặt ở trên bàn: "Bà nội Cố có hầm canh cá cho em, nhớ uống khi còn nóng."
Nhưng lại không có tiếng đáp lại.
Kỳ Yến trầm mặc một chút, nhấp thẳng môi, lần nữa nói: "Chẳng lẽ em không muốn ăn cơm sao? Em nhìn bản thân mình đi, gầy đến nỗi không nhìn ra được miếng thịt nào luôn rồi."
Trước mặt là cô gái vô hồn, vẫn như cũ không một tiếng đáp lại.
Vốn dĩ không tính gầy yếu, nhưng vì thiếu tinh lực nên làm tốc độ gầy ốm nhanh hơn, mỗi ngày chỉ ở bệnh viện cùng Tư Cẩn, suốt ngày không nói lời nào.
Lúc này cô nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, vốn rõ ràng xinh đẹp như lan hồ điệp giờ lại trở nên lúng túng, cả người như gầy yếu đi.
Cố gia cũng đang lâm vào cảnh túng quẫn, vì lo lắng cho cháu gái cùng Tư Cẩn nên bà nội Cố cả ngày khóc không chịu nhúc nhích, sức khỏe của bà ngày càng sa sút đi.
Tuy rằng Cố Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nien-thieu-cua-ban-trai/1301375/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.