Hôm nay mục đích đến đây đã là hoàn thành, lại còn vượt qua cả mục tiêu đặt ra nên Diêu thiếu cũng vui vẻ tiện tay mà đeo luôn khẩu Kammerlader lên vai rồi chuẩn bị chuồn gấp. Nhưng đúng lúc này dị biến diễn ra. Chỉ thấy két một tiếng nhẹ nhẹ, một cánh của bí mật lại mở ra. Hóa ra ở đây có tới hai lối vào. Diêu thiếu không kinh hoàng, hắn thổi tắt ngọn nến trong tay rồi nhẹ nhàng lướt mình vào trong một góc tối đông thời bàn tay sờ khẽ lên đoản đao bên hông.
- Tiểu oan gia, người trộm đồ thì thôi đi cũng tính hành hung giết tỷ tỷ sao?
Một giọng nói thỏ thẻ như chuông ngan vang lên trong mật thất. Một người con gái dáng vẻ đầy đặn trong tay đang cầm một ngọn đèn leo lét mà tiến vào. Người này không phải Quỳnh nương thì còn là ai nữa. Hóa ra Diêu thiếu đã bị phát hiện và theo rõi rồi. Hắn cũng chưa nghĩ ra mình sơ hở ở nơi nào. Khẽ trầm giọng để dấu đi giọng nói non nớt của mình Diêu thiếu lên tiếng.
- Tại hạ đường đột nhưng quả thật không có ý xấu, Vật xin hoàn lại chủ, tại hạ cáo từ, hữu duyên hạnh ngộ.
Nói xong Diêu thiếu ngay lập tức chuyển rời vị trí sau đó càng thêm đề phòng.
- Tiểu oan gia của ta ơi, nếu tỷ tỷ biết ngươi nơi này thì xung quanh đâu còn khe hở cho người chạy chứ. Hay là chúng ta cứ đối mặt nói chuyện đi. Quả thật hai ta đều có rất nhiều chuyện cần nói với nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nguyen-hon-quan-phiet/3130071/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.