Lỵ Cơ và đám thú nhân cũng đi theo phía sau tộc trưởng rời đi, còn không quên nhìn Linh Lan bằng ánh mắt căm hận.
Lâm Y tiến đến phía trước, nói với Linh Lan rằng “nàng có biết ở đó nguy hiểm và đáng sợ đến mức nào không mà dám hứa với tộc trưởng như vậy” ‘ta nghe nói ở đó không có ai có thể sống ở đó quá ba ngày chứ đừng nói là mang được đồ trong đó ra mà có thể sống sót”.
Linh Lan thấy vậy cũng hơi run rẩy sợ hãi, nhưng cô có thể làm gì bây giờ, nếu như không hứa chắc chắn cũng sẽ bị các thú nhân ở đây bắt lại hành hạ tới chết, nàng không làm gì phải sợ, huống hồ còn có hệ thống.
Nghĩ tới đây Linh Lan cũng dần dần bình tĩnh trở lại, phía xa Vương Lạp đã đi săn trở về, vừa đến cửa hang thấy Linh Lan và Lâm Y đứng đó lòng chợ không vui, tiến nhanh về phía trước và nói:
‘Ai cho phép ngươi ở đây, tránh xa giống cái của ta ra” Vương Lạp tức giận gầm lên, Lâm Y thấy Vương Lạp lao đến liền né sang một bên,Vương Lạp hoá hình trở về bộ dáng con người chắn trước mặt Linh Lan. Vương Lạp quay qua thấy sắc mặt Linh Lan không được tốt cho lắm liền nghĩ ‘không tốt’.
Lập tức nắm vai nhỏ của Linh Lan sốt ruột hỏi nhỏ “ Lan nhi nàng sao vậy, sắc mặt nàng không tốt, đã xảy ra chuyện gì sao?’.
Lúc này Linh Lan dần tỉnh táo lại ngước khuân mặt nhỏ của mình lên nhìn Vương Lạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-the-thu-ta-co-he-thong-lac-09/2823865/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.