Rau thái như vậy, người khác vừa nhìn cũng chẳng dám mua nữa.
Mộc Dương biết rau mình cắt bị chê nên bĩu môi rồi đứng sang một bên, dự định nhìn xem Lôi Hướng Dương làm như thế nào.
Nếu như Lôi Hướng Dương cũng làm không tốt thì cô chắc chắn sẽ không khách khí mà chế giễu Lôi Hướng Dương.
Nhưng cô không ngờ rằng tay nghề Lôi Hướng Dương thật sự rất tốt khiến cho người ta không thể tìm ra bất kỳ lỗi nào cả.
Hơn nữa cũng không quá khi nói rằng Lôi Hướng Dương làm như vậy khiến cho người nhìn cảm thấy rất vừa mắt.
Mộc Dương cũng tâm phục khẩu phục.
Đợi đến sau khi rau được thái xong, Mộc Dương và Lôi Hướng Dương bỏ rau vào trong cái hộp gỗ, Lôi Hướng Dương đẩy xe còn Mộc Dương thì phụ trách rao bán.
Mộc Dương hỏi Lôi Hướng Dương: “Sáng nay cậu rao bán như thế nào?”
Lôi Hướng Dương không hề quên sáng nay bản thân rao bán thế nào nhưng lại nghiêm túc nói: “Tôi không biết?”
Mộc Dương nghẹn một lúc rồi trừng mắt nhìn Lôi Hướng Dương một cách đáng ghét. Cuối cùng cũng mở miệng rao: “Phá lấu đây, phá lấu ngon rẻ đây.”
Mộc Dương vốn dĩ là một đứa con gái, lại là thiếu nữ nữa nên âm thanh thật sự nghe rất êm tai.
Lôi Hướng Dương lặng lẽ nghĩ lại âm thanh của mình, sau đó quyết định sau này sẽ để cho Mộc Dương rao bán.
Mộc Dương không biết chuyện gi nên cứ vậy mà rao bán.
Nhưng hét một lúc lâu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/3576249/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.