Lôi Hướng Dương trầm mặc nói: “Để tôi làm cho.”
Mộc Dương cũng ngoan ngoãn đứng sang một bên học hỏi kinh nghiệm.
Lôi Luy ở bên cạnh cười Mộc Dương nói: “Chị Mộc Dương còn không bằng em! Em còn có thể giúp anh trai nhóm lửa.”
Mộc Dương cúi đầu nhìn Lôi Luy, đưa tay véo mà cô bé một cái rồi nói: “Là bởi vì em có thể kiên nhẫn được.”
Lôi Luy bị véo đến mức không thể cử động được bèn vội vàng xin tha: “Em không nói nữa, em không nói nữa.”
Đợi đến khi Mộc Dương bỏ tay ra thì Lôi Luy liền nấp vào đằng sau Lôi Hướng Dương thò đầu ra làm mặt quỷ nói với cô: “Chị Mộc Dương không biết làm lại còn dám nói em.”
Lúc này Mộc Dương thực sự có chút ngại ngùng.
Mộc Dương nghẹn lại một chút rồi nói: “Hai ngày nữa là chị có thể biết làm rồi.”
Bởi vì cần giúp Lôi Hướng Dương nên Mộc Dương cũng không về nhà ăn cơm.
Hơn nữa cô nghĩ bụnghôm nay không khí trong gia đình chắc cũng không tốt.
Nên càng lười biếng quay về nhà.
Sau đó Mộc Dương liền phát hiện đồ ăn ở nhà Lôi Hướng Dương còn không bằng đồ ăn ở nhà họ Mộc cô.
Mặc dù cơm ở nhà cô dường như đều là khoai lang, nhưng vẫn còn có thể nhìn thấy hạt cơm.
Còn cơm ở nhà Lôi Hướng Dương thì chỉ toàn là khoai lang và ngô hầm.
Mộc Dương nhìn bộ dạng gầy gò của Lôi Luy một cái liền thấp giọng nói với Lôi Hướng Dương:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/3576248/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.