Sau khi Mộc Trung Quốc nói xong những lời này thì trong nhà cũng trở nên yên lặng.
Ngay cả Trần Xuân Hoa cũng không nói gì.
Cuối cùng vẫn là Mộc Khai Kim mở miệng nói: “Chuyện này chúng ta bàn bạc sau đi. Bây giờ làm gì thì đi làm đi.”
Mộc Khai Kim nói như vậy xong thì mọi người trong nhà cũng giải tán.
Trần Xuân Hoa trừng mắt nhìn Mộc Dương một cái, miệng thì mấp máy, cũng không biết là đang chửi cái gì.
Mộc Dương cũng lười để ý bà ta.
Sau khi từ trong nhà đi ra, Trương Hiểu Dung cứ ôm lấy Mộc Dương, sau khi vào trong phòng thì nước mắt liền rơi xuống nói: “Là do mẹ nhất thời hồ đồ.”
“Mẹ xin lỗi con.”
Mộc Dương rất lo lắng đối với điều này, cũng không biết nên nói gì mới tốt, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài nói: “Mẹ con còn có việc, con ra ngoài trước nhé. Lôi Hướng Dương vẫn còn đang đợi con.”
Mộc Dương nói xong thì nhìn Mộc Trung Quốc một cái: “Bố với mẹ cũng bàn bạc kỹ chuyện của anh con đi.”
Mộc Dương nói xong câu đó thì liền rời đi.
Vừa ra khỏi cửa lớn thì Mộc Dương nhanh chóng chạy đi.
Một buổi sáng trôi qua rồi, không biết tình hình bên đó của Lôi Hướng Dương như thế nào rồi.
Việc này là điều quan trọng nhất.
Mộc Dương chạy đến nhà Lôi Hướng Dương mới biết cậu vẫn chưa về nên lòng cô nóng như lửa đốt đứng đợi ngoài cửa lớn.
May là cũng đợi không bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/3576244/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.