Vậy nên Mộc Dương lại bảo Lôi Hướng Dương đi mua một cái cân. Chỉ một cái cân này đã tiêu hết chừng 5 đồng rồi.
Mộc Dương có hơi xót tiền, dù sao vốn khởi động mới 50 đồng thôi.
Nhưng ngẫm lại thì tiêu số tiền này rất cần thiết, cho nên cũng không quá đau lòng.
Mộc Dương thở dài một hơi, cho Lôi Hướng Dương thêm ít áp lực: “Nếu như muốn buôn bán cái này lâu dài chúng ta còn phải mua bếp lò, mua nồi lớn, như vậy thì không cần có người trông bếp liên tục. Cũng có thể hầm lâu một chút. Món ăn sẽ càng thơm càng ngon.”
Lôi Hướng Dương tính toán một hồi, cuối cùng nói: “Vẫn cứ chờ kiếm được thêm tiền rồi hãy mua. Hiện tại cứ tạm thế đã.”
Mộc Dương im lặng gật đầu.
Lôi Hướng Dương lại đi mượn một chiếc xe một bánh. Theo chỉ dẫn của Mộc Dương, lấy một tấm gỗ sạch sẽ làm một cái hộp gỗ rộng, lòng hộp nông.
Khi bán hàng đặt hết thịt và đồ ăn vào bên trong rồi đậy một miếng vải ở bên trên, như vậy thì không lo dính bụi đất hay ruồi nhặng.
Trông cũng rất ngăn nắp.
Hơn nữa còn dễ vận chuyển.
Mọi việc đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội.
Mộc Dương vừa lòng trở về nhà, chuẩn bị nghỉ ngơi thật khoẻ dành sức cho ngày mai chiến đấu. Lại không ngờ tới tối lại bị dạy dỗ một trận.
Lần này người dạy dỗ cô là Mộc Hồng Tinh.
Sau khi Mộc Hồng Tinh về nhà thì biết được chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/3576233/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.