“Hôm nay rốt cuộc cậu đã mua chỗ hương liệu, dầu và gia vị này bao nhiêu tiền thế?”
Lôi Hướng Dương không cần tính liền biết: “Tất cả hết 8 tệ”
8 tệ ở thời điểm đó đã được coi là một số tiền rất lớn.
“Trong tay cậu còn bao nhiêu tiền?” Mộc Dương lại hỏi một câu.
Lần này Lôi Hướng Dương không trực tiếp trả lời mà do dự một chút mới nói: “Còn hơn 50 tệ.”
Mộc Dương cũng không thèm suy tính xem Lôi Hướng Dương có nói thật hay không mà nói thẳng: “Chỗ tôi có 27 tệ. Nếu cậu đã bỏ ra 50 tệ thì tôi sẽ bỏ ra 25 tệ, như vậy sau này cũng sẽ dễ tính toán.”
Mộc Dương vừa nói vừa trịnh trọng viết lên trang đầu tiên của quyển sổ: Lôi Hướng Dương 50, Mộc Dương 25.
Đây là số vốn để buôn bán đầu tiên của họ.
Tiếp theo Mộc Dương lại ghi số tiền mua hương liệu và lòng lợn.
Sau khi viết xong, Mộc Dương nhìn lại một lượt, chỉ vào cuốn sổ và nói với Lôi Hướng Dương: “Đây sẽ là sổ sách kế toán của chúng ta sau này. Mỗi lần tiêu bao nhiêu tiền? Mỗi lần bán được bao nhiêu tiền đều phải ghi lại. Tức là mỗi ngày thừa bao nhiêu hàng, bán được bao nhiêu hàng đều phải ghi chép lại.”
Điều này là vì để sau này thuận tiện xem xem rốt cuộc đã kiếm được bao nhiêu tiền.
Cũng có thể xem xem mức độ tiêu dùng của thị trường lànhư thế nào.
Sau đó căn cứ vào mức độ tiêu dùng của thị trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/3576220/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.