Tư Vân vừa đến trường, đã nhận được thư của mẹ Lâm.
Mặc dù thời đại này đã có điện thoại cố định nhưng điện thoại đường dài quá đắt, người bình thường đều không nỡ gọi.Luôn chọn gửi thư.
Trong thư viết đại khái là dạo này công việc làm ăn rất phát đạt, hai đứa em trai cũng đã bắt đầu đi học. Khi mọi việc ổn định, bà ấy sẽ cùng bố đến thành phố thăm bọn họ.
Bức thư còn đề cập đến việc nhà Tư đã đến nhà họ Lâm, nói Lâm Tư Tư không hiểu vì chuyện gì muốn gặp bọn họ, còn nói Tư Vân đã cướp mất chỗ của cô ấy, v.v ... nhưng đã bị từ chối.
Mẹ Lâm có chuyện gì đều nói thẳng với cô, không hề giấu diếm chút nào.
Còn lo nếu không giải thích rõ ràng, sợ Tư Vân biết được sẽ tức giận.
Tư Vân nghe xong lời này, toàn bộ đầu óc đều choáng váng.
Lâm Tư Tư đang nghĩ cái gì vậy? Còn nói mình cướp mất chỗ của cô ấy sao?
Chỗ này không phải vốn là của Phó Thiên Thiên sao?
Dù sao đi nữa, cho dù mình không xuyên vào sách, vị trí này cũng sẽ thuộc về nguyên chủ...
Tại sao Lâm Tư Tư lại chắc chắn như vậy?
Tư Vân cau mày, chỉ mong mình đã suy nghĩ nhiều...
"Cô giáo Tư, cô đến rồi, buổi trưa cô có muốn cùng đi ăn cơm không?"
Sau chuyện ngày hôm qua, mọi người đều nhìn Tư Vân bằng con mắt khác.
Lúc này cô nghe được có người chủ động bắt chuyện, ánh mắt đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599231/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.