Chương trước
Chương sau
Thật ra hôm nay không có lớp nên Tư Vân kiếm cớ về nhà sớm.

Dù sao thì đây cũng là ngày đầu tiên đi làm, dù không đến lớp thì cũng không thể về sớm như vậy, sẽ để lại ấn tượng xấu với cấp trên.Nhưng Lý Phượng Hoa đã đứng ra.Đúng vậy, không phải Tư Vân muốn rời đi, mà là đối phương bảo cô rời đi.Bây giờ vấn đề chuyển từ bản thân mình sang người khác.Tư Vân cảm thấy vui vẻ thoải mái.Không ai ngờ thời buổi này vẫn còn có những người trẻ cứng rắn như vậy.Khi Tư Vân rời đi, hai giáo viên trong phòng chủ nhiệm Phó lúc trước cảm thấy cô quá bốc đồng, vội vàng đuổi theo để khuyên nhủ cô."Cô Tư, cô nóng nảy quá, vị trí của cô có rất nhiều người cố gắng tới sứt đầu mẻ trán mà không lấy được. Ngày đầu tiên đi làm cô đã bỏ việc, thật sự là quá dại dột.""Đúng vậy, tuy chủ nhiệm Lý có hơi khắc nghiệt một chút, nhưng cô ở lại đây lâu sẽ không như vậy nữa. Khi chúng tôi mới đều cũng đều là như vậy.."Bọn họ cảm thấy Tư Vân thật ngu ngốc, công việc tốt như vậy, dù có chen lấn vỡ đầu cũng chưa chắc đã tìm thấy.Cô nói đi là đi, sau này chắc chắn sẽ phải hối hận.Cũng chính chủ nhiệm Phó đã nói cô là người mới, nhờ bọn họ giúp đỡ cô nhiều một chút. Bằng không, nếu là người khác, bọn họ cũng sẽ không bao giờ đuổi theo khuyên nhủ."Hôm nay nếu cô bỏ đi, thật sự không thể quay lại nữa. Địa vị của chủ nhiệm Lý cao hơn chủ nhiệm Phó, đắc tội với bà ấy, chính là tự chuốc lấy phiền phức."...Hai người họ đã cố gắng hết lời khuyên nhủ cô, dù sao ý tứ vẫn là nói cô phải nhẫn nhịn.Tư Vân chỉ cười nhạt một tiếng: "Chuyện đó là không thể, tôi đến đây là để làm việc, không phải để làm cho bản thân không vui. Nếu chịu đựng một lúc, sẽ phiền muộn cả đời.""Hơn nữa, phí ba tháng bồi thường bồi thường hợp đồng là rất nhiều tiền. Tôi có thể dạy học ở trường này nhiều nhất là sáu tháng, thu nhập cũng không nhiều hơn bao nhiêu. Tôi rất vui khi chủ nhiệm Lý cho tôi cơ hội này."Cho cô cơ hội?Cả hai người bọn họ đều sửng sốt khi nghe thấy điều này.Mặc dù bọn họ cảm thấy Tư Vân mất trí. Cô dạy tốt ở trường này, sau này học đại học xong trở về sẽ có thể tiếp tục đến dạy ở trường của bọn họ.Cần gì phải làm mọi chuyện trở nên nghiêm trọng như vậy?Nhưng nhìn vẻ mặt không sợ hãi của Tư Vân, hai người không nhịn được hỏi: "Nói như vậy, chẳng lẽ cô có chỗ dựa, cho nên mới không sợ chủ nhiệm Lý sao?"Bọn họ không hiểu rõ Tư Vân như chủ nhiệm Phó.Tất cả những gì họ biết về cô là người phụ nữ này trẻ trung, xinh đẹp và tài năng.Bây giờ nhìn kỹ.Đúng vậy, nhà bình thường không thể nuôi dưỡng một cô gái có khí chất như vậy.Tư Vân lắc đầu: "Tôi không có chỗ dựa nào cả.""Không có chỗ dựa? Vậy có có thể lớn mật như vậy sao? Thôi bỏ đi, tôi đã nhắc nhở cô rồi, cô không nghe cũng đành chịu." Đối phương thăm dò lai lịch của cô, thở dài.Cũng cảm thấy không cần phải khuyên nhủ nữa.Cô đã động chạm chủ nhiệm Lý, cho dù có thật sự quay lại cũng chưa chắc đạt được kết quả tốt.Bây giờ còn bỏ đi, cho dù là chủ nhiệm Phó giới thiệu cô tới trường này, cũng không thể cứu vãn nổi.Chủ nhiệm Phó không có thế lực bằng nhà họ Lý.Hầu như tất cả các giáo viên đều tin rằng Tư Vân chắc chắn là đã xong đời.Những giáo viên này đều chịu sự quản lý của Lý Phượng Hoa, người bà ta không vừa mắt, không thể nào tiếp tục ở lại trường được nữa.Chỉ có bản thân Tư Vân vẫn vô cùng bình tĩnh.Kiếp trước cô đã phải chịu rất nhiều đau khổ khi bị các cấp trên trong công ty chèn ép.Đến nằm mơ cũng sẽ tức giận đến tỉnh giấc.Xuyên vào trong sách còn bị người trong giấy chèn ép, thật là nực cười.Hơn nữa, cô có kinh nghiệm, sẽ không còn giống như lúc trước nữa, nghĩ chỉ cần chịu đựng một chút thì mọi chuyện sẽ qua.Những người này đơn giản chỉ là cậy thế bắt nạt người khác thôi.Thực ra bọn họ đều là những người chuyên bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh.Bây giờ trường sắp vào học, cô lại được mời tới.Lý Phượng Hoa muốn đuổi cô đi, trường học lập tức mất đi một giáo viên, lớp bốn và lớp năm sẽ ra sao?Lý Phượng Hoa chẳng qua chỉ là một chủ nhiệm thôi, còn nghĩ mình là hiệu trưởng.Bình thường cũng chính vì những người kia không dám nói gì đã cho bà ấy thêm dũng khí.Cho nên bà ấy mới kiêu ngạo phách lối như vậy.Đối với người như vậy chỉ có thể kiêu ngạo hơn bà ấy.Cho dù nhà trường thực sự không chấp nhận cô thì vẫn phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng.Trường học không phải kẻ ngốc, vậy tại sao lại phải giúp Lý Phượng Hoa bồi thường phí vi phạm hợp đồng này?Nếu Lý Phượng Hoa thực sự muốn cô nghỉ việc thì cũng phải là bà ta bỏ tiền ra.Bây giờ chỉ có hai lựa chọn, hoặc là yêu cầu cô ấy quay lại hoặc bồi thường vi phạm hợp đồng.Dù sao thì Tư Vân cũng sẽ không chịu tổn thất gì.Quả nhiên!Chỉ trong vòng mấy phút, sự việc đã truyền đến tai hiệu trưởng.Chủ nhiệm Phó vô cùng tức giận.Bởi vì ông ấy và Lý Phượng Hoa luôn bằng mặt không bằng lòng.Lý Phượng Hoa ỷ vào sự hậu thuẫn của gia đình, cho rằng mình tài giỏi hơn ông ấy một cái đầu.Giáo viên nào có mối quan hệ tốt hơn với ông ấy sẽ bị cô ta ngấm ngầm nhắm vào.Kết quả là không ai dám nói chuyện với ông ấy.Bởi vì ông ấy chỉ quan tâm đến việc của trường học nên không thèm để ý tới Lý Phượng Hoa.Nhưng lần này, Tư Vân là đích thân ông ấy mời đến.Mới ngày đầu tiên đi làm đã bị đuổi đi..Chuyện này thực sự chọc giận chủ nhiệm Phó.Ông ấy lập tức đến gặp hiệu trưởng để nói rõ chuyện này.Hiệu trưởng không quan tâm nhiều đến chuyện giữa các giáo viên.Vốn muốn để ông ấy tự giải quyết.Không ngờ Ngô Nhân Thích nghe được chuyện này cũng chạy đến bảo vệ Tư Vân.Hiệu trưởng không thể không xử lý chuyện này.Thế là Lý Phượng Hoa bị gọi đi.Lý Phượng Hoa lúc đầu còn muốn chỉ trích cô, nói: "Trường học mới khai giảng, chúng ta bận rộn như vậy, tôi chỉ nhờ cô ấy giúp tôi in ra một ít tư liệu thôi. Cô ấy lại trừng mắt nhìn tôi, tôi có thể không tức giận sao? Trước đây những giáo viên mới đến, có ai kiêu ngạo như cô ấy không? Cô ấy đã đi ngược lại thông lệ rồi."Bà ấy vừa nói xong, Ngô Nhân Thích đã lên tiếng: "Cô nói dối. Khi tôi quay lại, đã nhìn thấy trên bàn cô ấy có một đống tài liệu lớn. Cô ấy là giáo viên mới, còn có con nhỏ, nếu yêu cầu cô ấy photo thành ba bản thì ít nhất đến chiều mới photo xong. co lâij bảo cô ấy buổi trưa phải đưa tới, không phải cô muốn làm khó cô ấy thì là gì?"Chủ nhiệm Phó cũng nói ngay: "Đúng vậy, lúc cô Tư đến, tôi cũng đã trình bày hoàn cảnh của cô ấy với hiệu trưởng. Hiệu trưởng nói nếu cô ấy có con nhỏ thì xong tiết học là có thể về nhà, không cần phải làm gì cả, cô thì tốt rồi, lại làm ngược lại!"Lý Phượng Hoa bị hai người trách móc thì đỏ bừng mặt mũi, thở hổn hển.Nếu chỉ có một mình chủ nhiệm Phó, bà ấy nhất định sẽ không coi ra gì.Ai có thể ngờ Ngô Nhân Thích vậy mà cũng nói giúp.Ngô Nhân Thích là người hiệu trưởng phí bao công sức mới có thể mời về được.Trường tiểu học của bọn họ có một tiến sĩ du học từ nước ngoài trở về, không biết có bao nhiêu phụ huynh cố gắng hết sức để nhét con mình vào đây.Ngô Nhân Thích có thể nói là ngôi sao của trường tiểu học bọn họ.Con cưng của hiệu trưởng.Hơn nữa, nhà họ Ngô và em gái bà ta ở cùng một khu nhà, bố mẹ người ta đều là quan chức cấp cao.Tất nhiên bà ấy không thể đủ khả năng để động chạm vào.Bấy giờ bà ấy tức giận đến muốn hộc máu.Khi em gái nhờ bà ấy gây rắc rối cho Tư Vân, cũng chưa từng nói với bà ấy, Tư Vân có mối quan hệ như vậy.Lý Phượng Hoa cảm thấy hối hận.Nhưng vẫn cảm thấy có chút không cam tâm.Chính vì những chuyện như vậy mình đã làm quá nhiều lần, đây là lần đầu tiên có người gây rắc rối chỉ vì chút chuyện nhỏ này..Chủ nhiệm Phó nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của bà ấy, cười lạnh một tiếng."Trường chúng ta đã ký hợp đồng với cô giáo Tư, nếu vi phạm hợp đồng sẽ phải bồi thường cho cô ấy ba tháng tiền lương. Chủ nhiệm Lý ra quyết định tùy tiện như vậy, bảo cô ấy nghỉ việc. Cô muốn tự mình trả tiền bồi thường sao?"Nghe vậy, sắc mặt Lý Phượng Hoa tái xanh.Lương của Tư Vân một tháng là chín mươi tệ, ba tháng cũng là hai trăm bảy mươi tệ!Lương của bà ấy cũng chỉ cao hơn cô mười tệ mà thôi.Hiệu trưởng cũng đen mặt.Ông ấy cũng đã từng nghe nói Lý Phượng Hoa bình thường rất kiêu ngạo.Nhưng không làm gì quá đáng nên ông ấy cũng nhắm mắt làm ngơ.Không ngờ lần này lại dám đuổi giáo viên đi.Chắc chắn đã nói những lời quá đáng, nếu không người ta cũng không thể bỏ công việc có mức lương cao như vậy.Hiệu trưởng lập tức chỉ đạo cho bà ấy đi tìm Tư Vân quay lại.Nếu Tư Vân không quay lại thì bà ấy cũng không cần quay lại nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.