Chương trước
Chương sau
"Lâm lão nhị, lăn ra đây cho chúng ta !""Hôm nay anh phải cho chúng ta một lời giải thích về chuyện này!""Lúc trước anh hại cháu trai, bây giờ lại hại người trong thôn của chúng ta sao!"Một đám thôn dân vây quanh Lâm gia, liền bắt đầu cãi nhau.Lâm Tiêu sững sờ, không biết đã xảy ra chuyện gì.Vội vàng đi qua."Lâm đại thúc, Lâm tam thúc, đây là làm sao vậy?""Còn có mặt mũi hỏi chúng ta làm sao vậy? Nhất định là cậu đề nghị đi.""Vương Đào nói rất đúng, nếu bọn họ tới, việc làm ăn của Lâm gia của các người sẽ tốt hơn đúng không?""Bảo cha cậu cút ra đây nói với chúng ta."Cả ngày Lâm Tiêu ở bên ngoài bận rộn, thật đúng là không biết những người này rốt cuộc đang nói cái gì.Cũng may ba Lâm đang ở trong phòng trêu chọc đứa nhỏ bị kinh động, tưởng là tìm mình, vội vàng đem Oánh Oánh trả lại cho Chu Thuật Hoài, đi ra ngoài.Chu Thuật Hoài nghe động tĩnh, mày rậm nhíu lại.Anh còn tưởng rằng chính mình đã nói rõ ràng, những người này hẳn là sẽ không náo loạn.Không nghĩ tới vẫn còn chưa từ bỏ ý định.Chu Thuật Hoài sờ sờ con gái trong ngực chớp chớp mắt to nhìn mình, nói với hai đứa con trai đang hi hi ha ha trao đổi lễ vật."Tiểu Đông, Tiểu Hàn, dẫn em gái đi chơi đi."Cùng lúc đó, mấy người Tư Vân và mẹ Lâm trong bếp cũng nghe thấy tiếng động, lần lượt đi ra."Có chuyện gì vậy?" Mẹ Lâm ra cửa nhìn thấy một đám thôn dân vây quanh cửa nhà mình, vẻ mặt mơ hồ.Nhưng sau khi nhìn thấy Vương Đào ở phía sau có chút hả hê, bà nháy mắt đen mặt.Gần đây Vương Đào luôn ở ngoài tung tin đồn xấu về Lâm gia của bọn họ, bây giờ lại xuất hiện ở chỗ này, e rằng không thoát khỏi liên quan đến bà ta.Tư Vân cũng nhận ra người này.Trong đó có mấy người, bọn họ đã gặp lúc vừa mới vào thôn.Vậy mà lại đây gây chuyện.Chu Thuật Hoài không phải đã nói hết rồi sao?Tư Vân có chút không rõ lắm, thật ra đối với chuyện có nên kéo theo nền kinh tế của thôn Lâm gia hay không, cô căn bản không có bất kỳ ý nghĩ nào.Cũng không muốn giúp ai cả.Rốt cuộc chuyện này đối với Chu Thuật Hoài mà nói, đều là một rắc rối.Đặc biệt là vì mình nên mới ngượng ngùng từ chối, vậy cô lại càng không cần thiết.Cô chỉ muốn gia đình nhà mẹ đẻ của mình có cuộc sống tốt đẹp hơn chứ không có ý định cứu thế giới hay giúp đỡ người khác.Người khác thế nào không liên quan gì đến cô.Cho nên Chu Thuật Hoài nhắc tới chuyện này, nói còn chưa xác định thời điểm, cô cũng không có khuyên anh.Để chính anh quyết định.Trong khoảng thời gian ngắn, cũng không hiểu nổi những người này rốt cuộc vì sao phải ồn ào.Cho dù Chu Thuật Hoài thật sự mở ở đây, vậy chuyện này đối với thôn Lâm gia mà nói là chuyện rất có lợi mà?Làm việc trong trại của Chu Thuật Hoài, một tháng thấp nhất cũng có 30 đồng tiền.Trong thôn của bọn họ có hơn một nửa đàn ông đi làm trong trại nuôi heo Chu Thuật Hoài.Nếu như mở ở thôn Lâm gia, bao nhiêu người có thể có công việc, thay đổi sô mệnh bây giờ chỉ có thể dựa vào trồng lương thực để sống?Vả lại thu mua đất cũng không nhất định phải dùng đất bọn họ trồng lương thực, hơn nữa thôn trưởng đã có ý tưởng, vậy khẳng định cũng sẽ sắp xếp.Những người này rốt cuộc đang gấp cái gì?Không thể không thừa nhận, hạn chế về tư tưởng, dẫn đến những người này nhất định cả đời này đều chỉ có thể như vậy."Lão nhị, hôm nay anh phải giải thích rõ ràng cho chúng tôi biết tại sao anh lại muốn lấy đất của làng chúng tôi để xây trại?""Có phải do anh đề nghị hay không, rất tốt, anh là đồ ăn cây táo, rào cây sung!""Nhà mình kiếm được tiền, không để ý sống chết của chúng ta đúng không?"Vẻ mặt cha Lâm mơ hồ: "Các anh nói cái gì vậy, cái gì xây trại?""Anh còn giả bộ, chẳng lẽ anh để Chu xưởng trưởng tới đây, không phải là vì chuyện này sao?""Tôi nói cho anh biết, chuyện này chúng ta không đồng ý, không có cửa đâu."Cha Lâm ngơ ngác nhìn Chu Thuật Hoài.Thân hình thon dài Chu Thuật Hoài từ phía sau ông đi ra, liếc mọi người đang kích động một cái, thu hồi ánh mắt, giọng nói lạnh lùng: "Tôi nói, chuyện này tôi tôn trọng quyết định của mọi người, tại sao lại còn kiếm chuyện?""A, anh nói ngược lại thật sự dễ nghe, ai biết sau lưng anh có thể làm chuyện gì xấu hay không.""Đúng vậy đúng vậy, anh tưởng bọn tôi dễ lừa vậy sao?"Cha Lâm nhìn phía Chu Thuật Hoài, hỏi: "Tiểu Chu à, rốt cuộc có chuyện gì vậy?"Chu Thuật Hoài kiên nhẫn giải thích: "Lúc trước thị trưởng họp, đề nghị để cho con kéo theo kinh tế của thôn khác, thôn trưởng của thôn Lâm gia đi tìm con, muốn con mở rộng trại nuôi heo đến thông của cha, lúc đó con nói con sẽ cân nhắc.""Xin lỗi, cha, gây rắc rối cho cha rồi."Người xung quanh thấy anh thừa nhận, lập tức đắc ý nói: "Xem đi, chính anh ta cũng thừa nhận!""Phi, thôn trưởng của chúng ta không phải người như vậy, rõ ràng chính anh muốn đến đây mở."Cha Lâm nghe xong, bối rối một chút, lập tức kịp phản ứng, nhìn về phía mọi người nói: "Đây, đây không phải là chuyện tốt sao?"Mọi người còn đang tức giận, không có một chút lý trí nào, nghe được lời này, lập tức tức giận nói: "Đối với chúng ta có chỗ tốt gì, đó là đất của chúng ta mà!""Đúng vậy, trại nuôi heo vừa thối vừa bẩn, sau này còn muốn người sống nữa không?""Nói có lợi, cũng chỉ là có lợi cho Lâm gia các người thôi."Cha Lâm vội xua tay: "Không, không phải ý này, ý của tôi là, nếu như Tiểu Chu thật sự đem trại nuôi heo chạy đến thôn chúng ta, mọi người chẳng phải là có thể tìm được công việc sao?""Tôi tin anh cái quỷ! Lâm lão nhị, anh nói thật dễ nghe, chúng ta lại không phải người ngu."Vương Đào đứng dậy nói: "Đến cả thịt kho còn không nỡ dạy cho anh ruột trong nhà, mấy người có chắc chắn rằng bọn họ sẽ cho mấy người đi làm trong trại đi? Nhất định cũng là cho người trong thôn của bọn họ đi làm đi, chỗ nào sẽ đến lượt của chúng ta.""Đúng vậy, chị Vương nói có lý.""Quả nhiên không có lòng tốt, đám người của thôn hạnh phúc kia lúc trước ỷ vào mình có tiền hơn chúng ta, mỗi ngày khoe khoang, này nếu là bọn họ đến chúng ta trong thôn, còn không phải đứng ị phân trên đầu chúng ta đi?""Dứt khoát sau này đừng gọi thôn Lâm gia, gọi thôn Hạnh Phúc là được đi.""Chuyện này, các người muốn cũng đừng nghĩ.""Đúng vậy, muốn cũng đừng nghĩ!!""Tôi nói cho anh, thôn trưởng của chúng ta chút nữa sẽ đến đây, đến lúc đó nhìn ông ấy vạch trần anh thế nào."...Bên này ồn ào, bên kia, cửa lớn nhà thôn trưởng thôn Lâm gia cũng bị gõ vang.Thôn trưởng lớn tuổi đang giết gà trong sân thì có một đám người ồn ào tìm tới cửa."Thôn trưởng, thôn trưởng đã xảy ra chuyện, ông mau đi đến Lâm gia nhìn xem đi, nghe nói Chu Thuật Hoài muốn thu mua đất trong thôn của chúng a, mau ngăn cản anh ta đi!"

"Đúng, chúng ta tuyệt đối không đồng ý loại chuyện này!"

Thôn trưởng sửng sốt một chút, kịp phản ứng vứt bỏ trong tay gà, vẻ mặt vui mừng nói: "Thật sao? Đồng chí Chu cậu ấy đồng ý rồi sao?"

Phản ứng của ông ấy ngược lại khiến mọi người ngây ngẩn cả người.

"Cái gì đồng ý rồi? Thôn trưởng, thôn của chúng ta vốn dĩ vốn không có bao nhiêu đất đai, nếu anh ta thu mua mở trại nuôi heo, chẳng phải chúng ta sẽ chết đói sao?"

"Đúng vậy, chuyện này tuyệt đối không thể đồng ý."

Thôn trưởng có chút mơ hồ: "Các ngươi đang nói gì? Đồng chí Chu tới thôn của chúng ta mở trại nuôi heo, không phải là chuyện tốt đối với chúng ta sao? Làm gì không đông ý?"

"Anh ta mở trại nuôi heo thì có liên quan gì đến chúng ta, thôn trưởng ông có phải bị hồ đồ rồi không?"

Thôn trưởng lấy lại tinh thần, sắc mặt dần dần nghiêm túc: "Tôi thấy các người mới hồ đồ rồi, đồng chí Chu tới đây mở trại, đến lúc đó có thể kéo kinh tế thôn của chúng ta, nói không chừng mọi người cũng sẽ giống như người của thôn Hạnh Phúc đến trại làm việc, kiếm tiền, cái này không phải so với cậu trồng mấy thứ tồi tàn đó của cậu kiếm được nhiều hơn sao?"

"Tôi nói cho các người biết, chuyện này thôn trưởng thôn khác đều đang nhắm đến chuyện này đâu, còn đồng chí Chu do nhìn mặt mũi của Lâm lão nhị là cha vợ của cậu ta mà nói sẽ suy xét một chút, tôi còn đang chờ người ta trả lời đây! Nếu như cậu ta đồng ý, đối với cả thôn của chúng ta đều là chuyện tốt!"

Mọi người ngây ngẩn cả người.

Những lời này giống như một lời đánh thức người trong mộng.

Đây, đây hình như là đạo lý này a.

Nguyên nhân thôn Hạnh Phúc trở nên có tiền, nghe nói chính là bởi vì rất nhiều người trong thôn bọn họ đều đi làm ở trại heo của Chu Thuật Hoài.

Nghe nói còn kiếm nhiều tiền hơn so với đi ra ngoài đi làm mướn.

Cho nên người trong thôn Hạnh Phúc đều rất lấy lòng anh.

Lúc trước người của thôn khác, còn muốn tìm quan hệ vào trại nuôi heo của bọn họ làm việc, cũng không thể đi vào.

Nếu là như vậy...

Mọi người nghĩ đến khả năng này, lại nghĩ đến lúc đó bọn họ phản đối trước mặt Chu Thuật Hoài, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.

Nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ, thôn trưởng liền biết việc lớn không tốt.

Sắc mặt thay đổi, vội vàng chạy tới Lâm gia.Ông ấy nghe nói Chu Thuật Hoài muốn tới Lâm gia ăn tết, hôm nay còn cố ý giết một con gà, là để mời người tới ăn cơm sau đó suy nghĩ kỹ chuyện này tốt một chút.

Kinh tế của thôn Lâm gia đã lót đáy rất lâu rồi.

Bởi vì đất đai không tốt, quanh năm thu hoạch kém cỏi nhất.

Bởi vì đất đai không tốt, quanh năm thu hoạch kém cỏi nhất.

Thật vất vả ông ấy mới tìm được một cánh cửa đột phá như vậy, vậy mà lại bị người dân trong thôn của mình hủy diệt rồi.

Thôn trưởng thiếu chút nữa tức ngất đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.