Đây là lúc để giải thích sao?
Tư Vân có chút bất đắc dĩ, nhìn một đám đàn ông đứng cạnh mình ngơ ngác, đỏ mặt không nói nên lời.
Cô vội vàng vỗ nhẹ cánh tay ngang eo của người đàn ông, nói: "Bây giờ anh còn có khách, tối nay chúng ta nói chuyện."
Chu Thuật Hoài buông tay ra một chút, nhưng lại không hoàn toàn buông ra, ngược lại đi vòng qua trước mặt cô, nhìn vẻ mặt của cô.
Thấy cô không có vẻ tức giận mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Vừa rồi lúc anh đi vào, nhìn thấy Tư Vân ngồi ở vị trí làm việc của mình, trong tay cầm một lá thư, còn chưa kịp phản ứng là tình huống gì.
Nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, lại thấy Tư Vân đứng dậy muốn đi, không hiểu sao trong lòng lại luống cuống.
Anh cho rằng Tư Vân nhìn thấy lá thư nên tức giận.Đám người này hôm nay không hiểu sao tới tìm mình, trước bàn của mình có một lá thư, bây giờ người có thể viết thư cho anh là ai, không cần nghĩ Chu Thuật Hoài cũng có thể đoán được.
Lần trước ở trên trấn đụng phải người phụ nữ kia, trở về Tư Vân liền tức giận.
Lúc đó anh cũng đã giải thích điều này một lần, nói rằng anh không liên quan gì đến đối phương.
Nếu như lúc này Tư Vân còn thấy mình và cô ta có viết thư qua lại, vậy cô sẽ thất vọng với mình đến mức nào?
Chỉ nghĩ đến Chu Thuật Hoài cũng cảm thấy mình đáng chết.
Anh lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599186/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.