Gần đến tết, trong thôn càng náo nhiệt hơn.
Người ra ngoài làm công đều đã trở lại, thu lương thực, nhà nhà cũng rảnh rỗi không có việc gì, mỗi ngày ngồi ở cửa thôn kia tán gẫu.
Bất kể có một con chó đi ngang qua cửa thôn, đều phải bị nói vài câu.
Trong thôn hàng năm những người ra ngoài làm công vẫn là rất nhiều.
Ví dụ như Lưu Tùng Tùng.
Nghe nói lúc trước mẹ cô ta hứa hôn cho chị cô ta một ông già, nhưng đối phương chướng mắt chị cô ta là góa phụ, cho nên muốn cho Lưu Tùng Tùng xuất giá.
Nhưng mà không biết cô ta dùng cách gì, người mẹ thấy tiền sáng mắt kia của cô ta cư nhiên từ hôn.
Thật trùng hợp, ông già kia chính là người thôn bọn họ, hôn sự bị hủy bỏ, mọi người còn cảm thấy kỳ quái.
Thôn Lâm gia và thôn Hạnh Phúc cách nhau không xa, lúc trở về phải đi qua cửa thôn Hạnh Phúc.
Lưu Tùng Tùng mang túi lớn túi nhỏ trở về, mọi người nhất thời giật mình không thôi.
"Đó không phải là người vợ mà Lưu gia hỏi cưới với Hứa lão hán sao? Gọi là Lưu Tùng Tùng tôi còn nhớ rất rõ?"
"Đúng, mẹ cô ấy đã nhận lễ hỏi rồi, không biết sao lại trả về."
"Không phải Lưu gia rất nghèo sao, cô ta ăn mặc ngăn nắp xinh đẹp như vậy, còn xách theo nhiều đồ vật như vậy, chẳng lẽ là phát tài?"
Lưu Tùng Tùng thấy những người này chỉ trỏ mình, liền biết là bởi vì chuyện kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599185/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.